Zing News - Tri thức trực tuyến

Tôi quyết tặng lại toàn bộ của hồi môn cho vợ sắp cưới của chồng cũ

(Tuanhfamily.com)Tôi sẽ viết di chúc để lại toàn bộ số của hồi môn mà tôi có cho người phụ nữ ấy. Bởi tôi hy vọng cô ấy sẽ chăm sóc và đối xử với con tôi tốt hơn, không để con phải chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng.

Tôi lấy chồng khi 22 tuổi, ở với nhau 3 năm và có 1 con trai. Vì xảy ra mâu thuẫn nên tôi và chồng thỏa thuận ly hôn. Con trai sẽ theo tôi về sống ở nhà mẹ đẻ. Anh trở lại kiếp độc thân. Khi đó chúng tôi còn trẻ (hai vợ chồng bằng tuổi) nên không ai chịu nhường nhịn nhau mới dẫn đến cảnh con phải xa bố.
Ly hôn chồng được hơn 1 năm thì tôi phát hiện ra mình bị suy thận cấp. Sức khỏe của tôi suy giảm một cách nhanh chóng. Tôi ở nhà mẹ đẻ dưỡng bệnh và chơi với cậu con trai hơn 2 tuổi đang học nói của tôi. Nhiều đêm nằm nhìn con ngủ mà tôi ứa nước mắt. Tôi lo sợ nếu sau này tôi mất đi rồi, con tôi biết phải sống ra sao?
Thời gian này tôi được biết chồng cũ đang qua lại với một cô gái nhỏ hơn anh một tuổi. Chồng cũ của tôi được bạn bè mai mối và theo những thông tin từ người khác, tôi biết anh sẽ sớm làm đám cưới với cô gái đó. Biết điều này, tôi không cảm thấy đau khổ mà ngược lại, rất vui mừng cho anh. Ngày sống với nhau, tôi chưa làm tròn trách nhiệm của một người vợ nên tôi mong anh sẽ được hạnh phúc.
Một tháng trước, thông qua bạn bè, chồng biết tin tôi bệnh. Lúc này, bệnh tình của tôi đã chuyển sang giai đoạn cuối nên không thể giấu được bạn bè nữa. Anh vội vã đến thăm tôi. Nhìn anh rưng rưng nước mắt nắm tay tôi, tôi rất cảm động. Ít ra khi tôi mất, ngoài bố mẹ và con trai tôi ra sẽ còn có một người nữa đau lòng vì tôi.
Tôi quyết tặng lại toàn bộ của hồi môn cho vợ sắp cưới của chồng cũ 1

Nhiều đêm tôi nằm nhìn con ngủ mà ứa nước mắt, nếu sau này tôi mất đi rồi, con tôi biết làm sao? (Ảnh minh họa)

Từ đó, anh đến thăm tôi thường xuyên, ở lại nói chuyện cho đến khi tôi mệt tỏ ý muốn ngủ. Tôi từng hỏi anh không sợ vợ sắp cưới ghen sao. Chồng cũ của tôi nói, cô ấy đã biết chuyện và đồng ý để anh thăm nom tôi. Anh còn có ý muốn đón con trai về ở cùng.
Nghe anh nói, tôi cảm thấy vui mừng thay vì anh sắp có một người vợ bao dung, hiểu chuyện. Tôi nói với anh, tôi muốn gặp cô ấy. Vì tôi biết khi tôi chết đi rồi, con trai tôi không thể ở với bà ngoại mãi được. Con phải về sống với bố và mẹ kế. Cho nên, tôi mong anh hãy đáp ứng nguyện vọng nho nhỏ đó của tôi.
Vài ngày sau, chồng cũ và vợ sắp cưới của anh đến thăm tôi. Ngồi một lúc, anh lấy lý do đưa con đi công viên để tôi và cô ấy trò chuyện. Cô ấy nói tôi cứ an tâm dưỡng bệnh, nếu có khó khăn gì thì cô ấy sẵn sàng giúp đỡ. Cô ấy cũng nói, nếu duyên phận cho cô ấy được làm mẹ kế của con trai tôi, cô ấy sẽ coi con tôi cũng là con của cô ấy mà yêu thương và dạy bảo nó nên người.
Tôi rất cảm kích vì tấm lòng của người phụ nữ đó. Tôi nhìn ra được cô ấy là một phụ nữ nhân hậu, cách ứng xử chắc phải hơn tôi rất nhiều lần. Chúng tôi nói chuyện về chồng cũ của tôi và những thứ linh tinh khác trong cuộc sống.
Tôi quyết tặng lại toàn bộ của hồi môn cho vợ sắp cưới của chồng cũ 2
Cuối cùng tôi quyết định sẽ viết di chúc để lại toàn bộ số của hồi môn mà tôi có cho người con gái ấy (Ảnh minh họa)

Tôi và cô ấy cứ nói chuyện qua lại với nhau. Tôi cũng biết chồng cũ của tôi đã trưởng thành hơn và đã trở thành một người đàn ông tuyệt vời. Nhưng tôi không cảm thấy tiếc nuối vì đã ly hôn với anh. Có lẽ người chồng như thế xứng đáng với một người vợ giống cô ấy. Rõ ràng ông trời đã đúng khi chia rẽ tôi khỏi anh trước khi tôi phát bệnh. Khi ra về, hai người họ hẹn tuần sau sẽ lại đến thăm tôi.
Từ hôm gặp vợ sắp cưới của chồng cũ, tôi đã suy nghĩ rất kỹ. Cuối cùng tôi quyết định sẽ viết di chúc để lại toàn bộ số của hồi môn mà tôi có cho người phụ nữ ấy. Bởi chẳng hiểu sao, tôi cứ có niềm tin vào cô ấy. Tôi hy vọng cô ấy sẽ chăm sóc và đối xử với con tôi tốt hơn, không để con phải chịu cảnh thiệt thòi. Số của hồi môn đó chỉ vẻn vẹn có gần 4 cây vàng bố mẹ tôi tích cóp cho ngày cưới. Bên cạnh đó có 1 sợi dây chuyền của bác gái trao trong ngày hôn lễ và một chiếc vòng tay chị gái tôi tặng.
Tôi biết tính ra cũng không nhiều nhưng đó là tất cả tài sản hiện tôi có. Số tiền tiết kiệm mà tôi kiếm được những năm trước đã chi trả gần hết vào việc chữa bệnh thời gian qua. Nếu trả của hồi môn lại cho mẹ đẻ chắc chắn sẽ khiến mẹ tôi thêm đau lòng. Huống chi tôi nghĩ rằng, nếu người phụ nữ sắp làm mẹ kế của con trai tôi nhận số hồi môn này, cô ấy sẽ đối xử tốt hơn với con trai tôi. Tôi làm như vậy có đúng không hả mọi người?

Theo Lê Ngọc Hà / MASK Online

Vợ tôi nhờ mẹ ruột sang nhà chồng chùi dọn toilet

(Tuanhfamily)Tôi không thể tưởng tượng được vợ tôi lại có hành động: gọi mẹ sang nhà chồng chùi dọn toilet thay cho mình.

Vợ tôi sinh ra là con út trong một gia đình toàn anh em trai nên từ nhỏ rất được cưng chiều, thậm chí khi sắp sửa lấy chồng cô ấy vẫn chưa mấy khi mó tay vào việc nhà. Tôi không gia trưởng, không muốn ép uổng vợ cực nhọc ở nhà chồng nhưng đã động viên nhiều lần là lấy chồng rất khác với thời con gái, dù ít dù nhiều cũng phải giặt giũ nội trợ. Vợ tôi ậm ừ ngoan ngoãn nhưng cưới về được một thời gian đâu lại vào đấy.

Sáng ngủ dậy là cô ấy tung chăn chạy vào nhà tắm rồi trang điểm cho đến khi mẹ chồng gọi xuống ăn sáng để đi làm, chăn màn ngủ dậy thế nào thì sáng ra vẫn để y như thế. Đấy là việc nhỏ nên tôi chỉ mềm mỏng dặn “Anh xếp 10 hôm thì em cũng nên làm 1-2 hôm cho có trách nhiệm”. Nhưng vợ tôi lại trẻ con gân cổ lên cãi là ai dậy muộn thì người đó phải xếp. Khi tôi cố tình dậy sớm hơn vợ và nhắc lại câu nói hôm trước, cô ấy phụng phịu cuốn chăn màn lại thành một mớ vứt đầu giường chứ không xếp. Tôi phải nuốt cục nhịn và cục tức đi làm.

Mẹ tôi là một người vô cùng hiền hậu lại rất thương con, con ruột cũng như con dâu đều được đối xử công bằng. Bà không bắt vợ tôi làm việc nhà nhiều, kể cả nấu ăn. Hôm nào chúng tôi về cũng có sẵn cơm nước, vợ tôi chỉ phải rửa bát. Nhiều khi bận hoặc mệt, mẹ tôi cũng tranh làm để cô ấy nghỉ ngơi.

Vợ tôi nhờ mẹ ruột sang nhà chồng chùi dọn toilet 1
Khoảng 3 ngày tôi dọn phòng vợ chồng một lần, còn cô ấy cả tuần vẫn chưa thấy lau dọn phòng vệ sinh (Ảnh minh họa)


Điều tôi không hài lòng là vợ tôi không lấy đó làm may mắn, cô ấy luôn nghĩ những việc mẹ tôi làm cho cô ấy là điều hiển nhiên, tất yếu. Lúc ở nhà cô ấy được mẹ đẻ và các anh em làm hộ nên nghĩ đi lấy chồng thì nhà chồng cũng phải có bổn phận như thế.

Vợ tôi ngày một lười nhác thái quá. Hiện tại, hầu như toàn bộ việc nhà đều do mẹ tôi làm, cô ấy chỉ phải dọn dẹp phòng riêng của vợ chồng tôi. Nhưng một căn phòng kể cả phòng tắm chỉ khoảng 10m2 cô ấy cũng không muốn động tay vào. Cô ấy phân công tôi phải dọn phòng ngủ, còn cô ấy sẽ lo toilet. Đúng là tôi hơi nuông chiều vợ, vì cô ấy nói đang mang thai 2 tháng nên tôi cũng đồng ý.

Khoảng 3 ngày tôi dọn phòng vợ chồng một lần, còn cô ấy cả tuần vẫn chưa thấy lau dọn phòng vệ sinh. Tôi nhắc nhở thì cô ấy lại vờ phụng phịu trẻ con là đang mệt. Tôi nhận thấy mình đang để vợ được đằng chân lân đằng đầu nên không thể nhún nhường hơn được nữa, trước khi ra khỏi nhà, tôi đe “lúc anh về thì em phải dọn xong toilet”.

Tôi ra ngoài gặp bạn khoảng 2 tiếng sau về thì thấy toilet đã được chùi rửa sạch bóng, tôi vui vì vợ mình biết nghe lời. Xuống nhà gặp mẹ tôi thì bà kể là mẹ vợ mới sang chơi nhưng về ngay. Tôi không nghi ngờ gì nên sau đó lại tiếp tục vui vẻ với vợ.

Sự việc vô tình lặp lại một lần nữa, tôi phát hiện ra người dọn dẹp không phải là vợ tôi mà là mẹ vợ, trong khi cô ấy lại đang nằm nghe nhạc và ăn vặt trên giường. Tôi không thể tưởng tượng được vợ tôi lại có hành động: gọi mẹ sang nhà chồng chùi dọn toilet thay cho mình.

Chính mẹ vợ cũng rất sượng sùng khi bị tôi bắt gặp đang chùi dọn trong toilet. Nhìn thấy bà mang găng tay bò dưới sàn kì cọ từng viên gạch tôi còn thấy khó chịu vì xót xa, chẳng lẽ vợ tôi không hề xót mẹ ruột mình?

Vợ tôi nhờ mẹ ruột sang nhà chồng chùi dọn toilet 2
Nhà vợ đang quá bảo bọc và nuông chiều vợ tôi nên cô ấy mới ỷ lại như thế này (Ảnh minh họa)

Khi câu chuyện được tôi mang ra giữa gia đình để kiểm điểm vợ thì bỗng dưng mọi việc lại xoay chuyển theo một chiều hướng hoàn toàn khác. Trong khi tôi trách vợ vì làm phiền, thậm chí bất hiếu với mẹ ruột thì bên nhà cô ấy lại nghĩ nhà tôi sai khiến con dâu đang mang thai. Và vì công việc quá mệt mỏi mà vợ tôi lại sợ nhà chồng nên phải bí mật đưa mẹ đẻ sang làm giúp.

Nhà vợ đang quá bảo bọc và nuông chiều vợ tôi nên cô ấy mới ỷ lại như thế này. Thật sự mà nói, sau lần này, tình yêu của tôi dành cho vợ đã thuyên giảm đi khá nhiều. Cô ấy không chỉ lười biếng, có thái độ không chừng mực với mẹ ruột mà còn quá kém trong ứng xử với nhà chồng nên mới dẫn đến mâu thuẫn.

Rất mong mọi người cho tôi phương thuốc để chữa căn bệnh tiểu thư đỏng đảnh của vợ. Khéo mai này cô ấy sinh lại kéo cả bố mẹ, anh em sang nhà tôi để chăm sóc cho cô ấy.
Theo Hùng / MASK Online

Người yêu của tôi đồng ý đám cưới vì em không còn đường lùi

(Tuanhfamily)Em còn đưa ra một mặc cả với tôi: “Chúng mình chỉ đám cưới mà sẽ không đi đăng ký kết hôn như người ta” khiến tôi bất ngờ và buồn quá thể. Chẳng hiểu sao nghe em nói vậy tôi thấy bế tắc và thất vọng quá.

Chào tất cả mọi người!

Chỉ còn 1 tuần nữa là sẽ đến ngày cưới của tôi. Đến thời điểm này, mọi thứ cho đám cưới của 2 đứa đã được tôi và gia đình chuẩn bị xong. Cũng như bao người đàn ông sắp lấy vợ khác, ở cái tuổi 28, tôi cũng rất háo hức và lo lắng.

Đáng lẽ ra, những ngày này tôi sẽ là người hạnh phúc nhất. Bởi vì, tôi sắp lấy được một người con gái tôi yêu hơn bản thân mình. Vợ sắp cưới dù kém tôi 7 tuổi nhưng ngay từ lần đầu tiên gặp, tôi đã yêu em. Tôi sẽ chỉ yêu mình em trong cuộc đời này mà thôi. Thật sự vì em, tôi có thể làm tất cả mọi điều để em được hạnh phúc.

Nhưng sự thật lại vô cùng trớ trêu. Dù rất đau lòng nhưng tôi phải thừa nhận, em chỉ coi tôi như một người anh, một người bạn. Em không hề dành một chút tình yêu nào cho tôi. Suốt 2 năm qua, kể từ khi em chia tay mối tình đầu của mình, tôi đã luôn ở bên cạnh quan tâm, chăm sóc em. Nhưng trái tim em chẳng dành cho tôi. Ngược lại, em vẫn dành rất nhiều tình cảm cho người yêu cũ.

Người yêu của tôi đồng ý đám cưới vì em không còn đường lùi 1
Vợ sắp cưới dù kém tôi 7 tuổi nhưng ngay từ lần đầu tiên gặp, tôi đã yêu em. Tôi sẽ chỉ yêu mình em trong cuộc đời này mà thôi (Ảnh minh họa)


Biết em vẫn yêu người yêu cũ như vậy, nhiều lần tôi rất bế tắc với mối quan hệ của mình. Nhưng vì yêu em nên tôi vẫn cố gắng níu giữ mối quan hệ này. Nhiều lần, em vẫn dại khờ giấu giếm tôi để lén liên lạc với người yêu cũ. Thậm chí, em còn giấu tôi để đi chơi với anh ta một vài lần. Tôi biết chuyện, em cũng chẳng hề chối cãi. Em thừa nhận và bảo tôi rằng hai đứa nên chia tay sẽ tốt hơn cho cả hai.

Em đề nghị thế nhưng một kẻ si tình và yêu em quá nhiều là tôi lại không thể quyết định được như vậy. Dù rằng, tôi cũng là người đàn ông được rất nhiều cô gái khác ngoài em thích và tỏ tình. Nhưng tôi lại không yêu những người con gái đó mà chỉ yêu duy nhất một mình em. Tôi đã gặp thì sẽ không bao giờ đánh mất em. Vì thế, tôi vẫn yêu em như vậy trong những ngày qua.
Rồi một lần hẹn hò, do không kìm chế được cảm xúc của mình, chúng tôi vượt quá giới hạn. Sau đó, em có bầu. Em đã rất buồn vì điều này và nhiều lần đề nghị tôi bỏ đi đứa bé. Lý do em đưa ra là hoàn cảnh gia đình, công việc, tuổi còn trẻ. Và em cũng nói lý do quan trọng nhất đó là em không yêu tôi, em không sẵn sàng để chung sống với tôi.

Những ngày vừa rồi, tôi đã phải ra sức thuyết phục em giữ con lại, ra sức thuyết phục gia đình 2 bên cho chúng tôi tổ chức đám cưới. Và mọi chuyện cũng đã được như ý nguyện của tôi. Bố mẹ tôi, bố mẹ em đều đón nhận tin vui này và vun vén cho 2 đứa. Còn tôi, mỗi lần đưa em đi siêu âm, hình ảnh con cứ lớn dần từng ngày khiến tôi càng yêu và chăm sóc vợ sắp cưới hơn. Tôi nhiều lần mơ tới hình ảnh em hôm cưới. Em sẽ mặc váy cô dâu và sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất bên chú rể yêu em tha thiết là tôi.

Riêng bản thân em cũng đã chấp nhận đồng ý làm đám cưới. Nhưng em vẫn nói, em chấp nhận kết hôn với tôi chỉ vì đứa con trong bụng. Em nói từ giờ sẽ không làm điều gì để ảnh hưởng đến gia đình cũng như em sẽ chấm dứt qua lại với người yêu cũ. Dù em chưa yêu tôi nhưng khi em nói vậy tôi đã rất vui.

Người yêu của tôi đồng ý đám cưới vì em không còn đường lùi 2
Em sẽ mặc váy cô dâu và sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất bên chú rể yêu em tha thiết là tôi (Ảnh minh họa)

Hôm qua chỉ còn đúng 1 tuần nữa là đám cưới của chúng tôi diễn ra, tôi đến nhà đưa em đi lấy ảnh cưới thì em lại ngồi lỳ trong phòng buồn bã. Em nói hoang mang khi đám cưới đến đã cận kề. Em còn nói với tôi, em lấy tôi vì đã không còn đường lùi. Bởi mọi thứ đã chuẩn bị hết, 2 bên gia đình cũng đã thống nhất mọi nghi lễ, ngày giờ.

Em còn đưa ra một mặc cả với tôi: “Chúng mình chỉ đám cưới mà sẽ không đi đăng ký kết hôn như người ta” khiến tôi bất ngờ và buồn lắm. Chẳng hiểu sao nghe em nói vậy tôi thấy bế tắc và thất vọng quá.

Chưa kết hôn mà tình cảm của chúng tôi đã như vậy. Sau kết hôn, cuộc sống vợ chồng sẽ còn bao nhiêu khó khăn mà vợ chồng phải cùng nhau chia sẻ nữa. Mà em thì không dành một chút tình cảm nào cho tôi. Liệu chúng tôi lại có tan vỡ, ly hôn, ngoại tình như nhiều cặp vợ chồng dang dở khác?

Tôi phải làm thế nào đây? Tôi có nên hủy đám cưới để em khỏi phải cưới xin gì với tôi không? Còn em, em muốn bỏ đứa bé này thì em cứ tự quyết. Muốn yêu ai, muốn cưới ai là quyền của em? Nhưng tôi lại không thể, không muốn em phải bẽ mặt hay đau khổ.

Tôi cũng rất lo lắng khi trông chờ hôn nhân vào một người không yêu và không muốn mình làm chồng. Có phải cuộc sống hôn nhân sẽ rất nhiều sóng gió và trở thành bi kịch nếu 1 người vun vén còn 1 người quay lưng lại. Tôi nên phải ứng xử thế nào với em đây?

Theo Phương Trần / Trí Thức Trẻ

Bí mật sau những ngày chồng đi sớm về muộn bị phanh phui

(Tuanhfamily)Giờ thì đã rõ, bí mật về những hôm chồng tôi đi sớm về muộn là để làm thêm ngoài giờ, kiếm tiền mua xe cho tôi.

Tôi và chồng đã trải qua một mối tình đẹp hơn 5 năm mới cưới nhau. Trải qua gần 4 năm hôn nhân cuộc sống vợ chồng tôi khá hòa thuận, ai nhìn vào cũng khen chúng tôi “đôi lứa xứng đôi”. Còn tôi khỏi phải nói, khi rất tự hào về người chồng mẫu mực yêu vợ thương con. Anh đối nội, đối ngoại cũng khiến tôi hài lòng và không có gì phàn nàn cả.
Chồng tôi là trưởng phòng một công ty kế toán lớn, còn tôi là nhân viên hành chính cho một tập đoàn nước ngoài. Với đồng lương hiện tại, chúng tôi vừa đủ trang trải cho cuộc sống, vừa trả nốt mấy tháng nợ ngân hàng do năm ngoái chúng tôi vay mua nhà. Đôi khi tôi buột miệng lỡ phàn nàn với anh thích cái này, cái nọ. Rồi ước chiếc xe tay ga mới tinh giống cô bạn cùng phòng. Chồng tôi nghe vậy, anh chỉ cười “đâu rồi có đó em à”.
Tôi nói thì nói vậy, nhưng tính tôi cũng hay tiếc tiền, nếu có chắc tôi cũng chẳng thèm mua xe tay ga đắt tiền làm gì đâu.
Bí mật sau những ngày chồng đi sớm về muộn bị phanh phui 1

Phải nói rằng trước đây cuộc sống của gia đình tôi vô cùng hạnh phúc(Ảnh minh họa)

Trước là thế, nhưng dạo gần đây tôi thấy chồng mình có những thay đổi lạ thường. Chồng tôi đi sớm về muộn thất thường chứ không như dạo trước mọi người ạ. Tôi cứ nghĩ hay do tôi kêu nhiều, đòi hỏi nhiều nên chồng tôi chán mà không muốn về nhà. Càng để ý tôi càng thấy chồng lạ lùng đến đáng ngờ.
Thế này mọi người nhé! Giờ giấc hành chính của chồng tôi nắm rất rõ. Anh 8h vào làm, 5h chiều tan sở. Thế nhưng giờ đây mới hơn 6h anh đã vác xe đi làm, thậm chí không ăn sáng cùng vợ con. Còn buổi chiều hôm thì 8h hôm thì 9h mới về. Chuyện cứ lặp đi lặp lại 2 tháng nay khiến tôi vô cùng khó chịu. Khi tôi hỏi, anh nói công việc cuối năm bận quá, nên anh phải làm bù cho đủ doanh số.
Nhiều hôm tôi lấy cớ nhờ anh về đón con, tôi cứ nghĩ như thế anh sẽ về và yên vị ở nhà. Nhưng chỉ vài phút trong khi tôi đang cơm nước, chồng tôi nghe một cuộc điện thoại nào đó, lại phóng xe đi kiểu “nhanh” và “gấp”.
Tôi đã nhiều lần bóng gió có phải anh đang có ai ngoài vợ không thì anh cười. Anh nói với tôi “em xem người như anh liệu có cô nào dám để ý không”, “em đừng lo lắng quá như vậy. Em xem trong ví anh có bao nhiêu tiền mà bảo anh gái gú”. Tuy chồng đã khẳng định thế, nhưng thật lòng tôi không yên tâm chút nào.
Ngay cả chuyện “chăn gối” giữa hai vợ chồng tôi suốt thời gian qua cũng chỉ đếm đầu ngón tay. Đôi khi tôi “chủ động” anh cứ gạt ra “em để yên cho anh ngủ đi” hoặc kiểu nằm quay lưng vào tường mà chẳng thèm ôm vợ một cái. Tôi xem và nghiên cứu trên mạng thấy chị em “kháo nhau” các dấu hiệu chồng ngoại tình lại thêm lo lắng.
Lòng như lửa đốt, nên có hôm khi chồng vừa ra khỏi nhà tôi gửi con cho hàng xóm, phóng xe đi theo chồng tôi. Quả thật anh tới cơ quan làm việc, nhưng tôi đợi mãi, không thấy anh ra. Ở cơ quan chồng tôi nghiêm cấm việc người lạ ra vào, chỉ ai có thẻ mới được lên, nên tôi cứ đứng đó đợi.
Tôi muốn xem tới cùng anh “làm việc” cùng ai mà quan trọng như thế. Nhưng rồi khi chồng tôi đi ra 5 phút, thậm chí 1 tiếng sau vẫn chẳng có cô nào đi từ trong đó ra. Tôi chán nản quá nên đi về.
Không bắt quả tang chồng gái gú, tôi tìm cách lần các dấu vết trên quần áo, cặp xách thậm chí là điện thoại nơi riêng tư nhất của anh. Nhưng kết quả chẳng có gì khiến tôi hài lòng cả.
Từ chỗ theo chồng vào mỗi tối, tôi chuyển sang cả ban ngày. Trưa nào cũng vậy, cứ tầm đến giờ trưa tôi lại phóng xe sang cơ quan anh rình xem, trưa nay chồng đi đâu ăn gì cùng ai.
Như thường lệ, trưa hôm nay, tôi lại ngồi ở quán cà phê trước cơ quan chồng một cách kín đáo thì bất chợt bắt gặp chồng tôi đi cùng một cô em trẻ đẹp. Cô ta đứng đợi chồng tôi lấy xe rồi cả hai lên xe phóng mất. Lòng trào dâng một nỗi uất nghẹn, tôi phóng xe theo anh và cô ta như muốn điên lên.
Bí mật sau những ngày chồng đi sớm về muộn bị phanh phui 2
Tôi thật sự nghi ngờ chồng mình có người khác, từ hôm ấy anh đi sớm về muộn thất thường (Ảnh minh họa)
Cuối cùng tôi thấy chồng tôi và cô ta dừng ở một trung tâm mua bán xe tay ga. Khi đó, lòng tôi lại xuất hiện một ý nghĩ chồng tôi đang muốn mua xe cho bồ. Không nghi ngờ gì nữa rồi. Khi tôi toan lại, đánh cho cô ta một trận thì nghe cô gái nói “Bố em là chủ cửa hàng xe ở đây, nếu có bán cho anh chắc cũng chỉ mềm hơn được vài trăm thôi ạ”. Chồng tôi cười “Thế là tốt rồi, vì số tiền hiện tại của anh chắc cũng đủ để mua xe và làm đăng ký thôi, các khoản khác lại cày thêm em ạ”.
“Bố em đây rồi, anh nhờ bố em tư vấn thêm cho. Nếu chị nhà thích màu kem, em nghĩ anh chọn màu kem là hợp lý”- cô gái nói rồi đi vào trong.
Nghe đến đó, tôi bỗng khựng lại. Thì ra chồng tôi đang cố cày kéo mua xe tay ga cho vợ mà tôi không hay biết. Hôm đó, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng, bao nhiêu tháng ngày qua tôi đã hiểu nhầm chồng mình. Thậm chí còn nói lời “nghi ngờ nhân cách” của anh. Giờ thì đã rõ, bí mật về những hôm chồng tôi đi sớm về muộn là để làm thêm ngoài giờ, kiếm tiền mua xe cho tôi.
Từ hôm đó, chồng đưa cho tôi chìa khóa xe và nói anh đã hoàn thành xong kế hoạch mua xe tặng vợ nhân dịp năm mới. Tôi đã òa khóc nức nở, thế là từ hôm đó, chồng tôi lại trở lại nếp sống cũ đi về đúng giờ. Tôi thầm cảm ơn chồng, cảm ơn cuộc đời đã cho tôi một người chồng chung thủy, tận tâm như thế.
Theo ĐSPL

Sống cạnh mẹ chồng hơn một năm, tôi vẫn phải phì cười khi đi làm về

(Tuanhfamily)Sống với chồng được 4 năm và ở cạnh mẹ chồng hơn 1 năm rồi mà tôi vẫn chưa thể “quen” được những hành động lạ lùng của bà mỗi khi chồng tôi đi làm về.

Chúng tôi kết hôn được 4 năm, nhưng 3 năm đầu sống ở nước ngoài (do anh sang Mỹ học tiến sĩ). Sau khi anh tốt nghiệp, vợ chồng tôi đưa con gái 1 tuổi về Việt Nam. Chúng tôi sống trong một căn nhà ở gần nơi anh làm việc. Sau một tháng quen giờ giấc sinh hoạt ở quê nhà, tôi cũng xin vào làm ở một công ty truyền thông. Vì con còn nhỏ nên vợ chồng tôi nhờ bà nội ra trông cháu. Còn bố chồng tôi sống ở dưới quê với vợ chồng em trai chồng tôi.
Mẹ chồng tôi trông trẻ hơn tuổi 60 của bà. Bà cũng là một người thích vận động, không ngại học hỏi. Chỉ một tuần sau khi đến sống với chúng tôi,bà đã biết vườn hoa để đi bộ mỗi chiều, biết điểm họp chợ và siêu thị tiện lợi, biết cả cửa hàng bán quần áo cho bà già vừa rẻ vừa đẹp… Vì thế mà thỉnh thoảng đi làm về sớm, tôi bắt gặp mẹ chồng vừa cho cháu tập đi bộ ở vườn hoa vừa nói chuyện vui vẻ với các bạn già khác.
Không những thế, tình cảm của bố mẹ chồng tôi cũng rất tốt. Tối nào cũng thấy hai ông bà gọi điện líu ríu nói chuyện với nhau khá lâu rồi mới thấy mẹ chồng tôi tắt điện đi ngủ. Câu chuyện của hai ông bà chỉ xoay quanh vợ chồng tôi và vợ chồng em trai chồng cùng các cháu mà thôi.
Sống cạnh mẹ chồng hơn một năm, tôi vẫn phải phì cười khi đi làm về 1
Mẹ chồng chưa bao giờ chê trách tôi, bà còn nói đỡ và hòa giải cho tôi những lúc hai vợ chồng nảy sinh mâu thuẫn (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng tôi tính tình dễ chịu như vậy và điều khiến tôi không kìm nổi nụ cười là lần nào chồng tôi đi làm về, bà đều reo lên hoặc hoan hô, làm thơ như hồi bé tôi vẫn làm mỗi khi mẹ đi chợ về. Điệu bộ của bà còn buồn cười hơn cả đứa trẻ. Bà vừa nhảy lên vừa hoan hô reo: “A, con trai của mẹ đã về!”, hoặc “Con trai đã về, con trai ơi đưa mẹ cất cặp cho”…
Vài lần đầu, tôi còn tưởng bà phải quanh quẩn ở nhà nên buồn chán, chỉ mong có người về nói chuyện. Nhưng sau khi gặp bà thường xuyên đưa cháu ra vườn hoa chơi tới giờ tan tầm mới về, thì tôi cũng chẳng hiểu rốt cuộc sao mẹ chồng lại có vẻ mừng rỡ như vậy.
Tôi từng hỏi chồng vì sao mẹ có vẻ vui sướng khi con trai đi làm về? Chồng tôi cốc đầu tôi nói “Mẹ nhớ con trai của mẹ mà”. Tôi nhún vai, có cần phải “sến” đến mức ấy không?
Mẹ chồng tôi đã vậy mà chồng tôi cũng chẳng kém. Khi bà reo lên, chồng tôi liền đáp: “Mẹ ơi, con mệt quá!” hoặc “Mẹ mau pha cho con ly nước chanh đi, con khát quá!”. Dường như anh rất thích làm nũng mẹ và bà cũng vui vẻ chiều theo ý anh. Trước tình cảnh đó, tôi cảm thấy mình như người ngoài đang xem “diễn kịch” vậy. Hai người họ đều không ngại ngùng thể hiện tình cảm mẫu tử trước mặt tôi.
Chồng tôi tắm gội xong, mẹ chồng liền lấy khăn làm nhiệm vụ lau đầu cho anh. Vì mỗi khi đi làm về, tôi bận rộn với con gái nên chồng tôi càng được đà “quấn” mẹ. Mẹ chồng tôi nấu cơm là anh lăng xăng ở bên phụ đỡ.
Ăn tối xong, anh ngồi xem phim Hàn Quốc về các bà nội trợ với mẹ chồng tôi (mặc dù xem xong anh không bao giờ nhớ nội dung phim). Thậm chí vừa xem, anh vừa xoa bóp vai hoặc chân cho mẹ. Mẹ chồng tôi thì lựa lúc ti vi quảng cáo lại tranh thủ đi pha sữa hoặc gọt hoa quả cho anh. “Sến” hơn cả là chồng tôi còn đút cho mẹ chồng “Mẹ cũng ăn đi này, ngọt lắm”. Sau đó anh quay qua gọi với vào phòng ngủ “Em và con cũng ra ăn hoa quả đi”, cũng chẳng quan tâm tôi nghe thấy hay không.
Sống cạnh mẹ chồng hơn một năm, tôi vẫn phải phì cười khi đi làm về 2
Tôi tự nhủ sẽ hiếu thuận với bố mẹ chồng nhiều hơn nữa (Ảnh minh họa)

Tôi rất nhàn hạ, sáng đi làm chiều về cũng chẳng phải nấu cơm, chỉ chăm chút con vài tiếng rồi ru con ngủ. Nhưng tôi có cảm giác như mình là người ngoài. Mặc dù hơi buồn một chút về điều đó nhưng nhìn cảnh mẹ chồng reo lên hoan hỉ mỗi khi con trai đi làm về, tôi vẫn phì cười và cảm thấy hạnh phúc.
Lý do tôi không bực bội và tủi hờn trước những hành động đó của chồng và mẹ chồng bởi bà đối xử với tôi cũng rất tốt. Bà chưa bao giờ chê trách tôi, bà còn nói đỡ và hòa giải cho tôi những lúc hai vợ chồng nảy sinh mâu thuẫn.
Tôi còn nghe thấy mẹ chồng tôi nói “Con trai ơi, con phải biết thông cảm và trân trọng vợ. Đó là người chịu khổ mang thai, sinh con cho con. Con thử nghĩ xem con gái con sau này làm vợ người khác, nếu nó bị chồng làm cho khóc lóc đau khổ, con có bực mình không? Bố con chưa bao giờ to tiếng hay cằn nhằn gì mẹ đâu. Phụ nữ hay nghĩ ngợi và dễ bị cảm xúc chi phối lắm. Con là đàn ông, con phải biết kìm chế sự nóng nảy của mình, phải biết nhường nhịn chứ”.
Nghe những câu khuyên bảo của mẹ chồng, chồng tôi vâng dạ rồi làm lành với tôi. Còn tôi thì rất “thấm” những lời của bà, cảm thấy mẹ chồng tôi là một người phụ nữ bao dung và biết suy nghĩ cho người khác. Tôi tự nhủ sẽ hiếu thuận với bố mẹ chồng nhiều hơn nữa. Trên đời mấy người mẹ chồng đối xử với con trai và con dâu được như thế?

Theo Hạnh Hoa / Trí Thức Trẻ

Bùi ngùi khi trông thấy chồng lần đầu tiên bế con

(TUANHFAMILY)Đó là lần đầu tiên anh bế con từ khi con ra đời. Tự dưng trông thấy cảnh đó cả nhà thấy cay nơi sống mũi, cho dù anh còn trẻ con ngu ngơ thì tình phụ tử cũng thật cao cả.

Vậy là mình đã làm mẹ được mười ngày. Mười ngày nằm ôm con là mười ngày buồn vui lẫn lộn vì ông chồng cũng là “bố trẻ con” của nhà mình.

Mình đã tưởng tượng giây phút con chào đời sẽ thật thiêng liêng xúc động, vợ ôm con, chồng ôm vợ, hai vợ chồng sẽ nhỏ vài giọt nước mắt trong tiếng khóc oe oe đầu tiên của con. Thế mà lại vỡ mộng. Khi bác sĩ tắm rửa giao con và gọi người nhà vào, câu đầu tiên của chồng mình khiến cả phòng chưng hửng “sao nó ghê vậy em”. “Ghê là ghê thế nào?”. “Nó nhỏ xíu như con khỉ con trông kỳ quá”. Chồng mình rụt cổ thè lưỡi trả lời. Lúc đó mình có muốn xúc động rưng rưng cũng không được.

Hai bà nội bà ngoại thay nhau bế cháu, chồng mình e dè đứng cuối giường lấm lét nhìn. Bực quá mình gắt “Lại đây mà bế cho con quen hơi bố này”. Chồng mình chớp mắt ngây thơ “Thôi, nó bé quá, anh bế sợ rớt mất”. Bác sĩ và hộ lý đều cười, mình cũng cười giả lả mà ngượng chín cả mặt. Anh chồng mình tự hào lên chức bố mà chẳng ý thức được chút trách nhiệm nghĩa vụ nào. Từ trước sinh, mình đã tập huấn cho kĩ càng, lúc nào mang tã, lúc nào mang bỉm, trình tự thế nào, vệ sinh con ra sao mà anh hễ lớ ngớ là quên sạch.

Bùi ngùi khi trông thấy chồng lần đầu tiên bế con 1
Mình đã tưởng tượng giây phút con chào đời sẽ thật thiêng liêng xúc động. Thế mà lại vỡ mộng (Ảnh minh họa)


Mang bỉm cho con thì không gỡ miếng dán, mang tã thì gói kĩ như gói quà, thít cả bụng con lại. Lúc con ị cũng í ới gọi vợ vào, nhăn nhó bịt mũi chê “ghê quá vợ ơi”. Mình hỏi anh không thương con sao, với lại trẻ con chỉ mới bú sữa, đi nặng cũng không hôi đâu. Nói mãi nói mãi chồng mình vẫn lắc đầu quậy quậy.

Con ị mà mình mệt nằm chết dí trên giường không dậy nổi, cực chẳng đã anh mới mang khẩu trang vào thu dọn vệ sinh cho con. Xong rồi là vào nhà vệ sinh rửa tay diệt khuẩn, đến tối chốc chốc vẫn còn thấy đưa tay lên ngửi. Ôi buồn bực chồng mình không sao kể xiết.

Anh còn lơ ngơ đến mức này, thấy vợ cứ chốc chốc lại thay tã, thay nệm cho con vì con tè ướt, chồng mình tỏ vẻ hiểu biết “tại em cho con uống nước nhiều quá đấy”. Trẻ sơ sinh không bú sữa uống nước thì còn biết cho ăn cái gì mà anh lại thông thái thế không biết.

Mới mấy ngày tuổi, đầu con còn mềm, chồng mình thấy thóp con cứ phập phồng lên xuống cũng sợ. Anh cứ lo lắng hỏi lui hỏi lại “Con mình như vậy có sao không em? Anh thấy mấy đứa con tụi bạn đâu có vậy?”. Mình bực quá gắt “Con tụi nó 1 tuổi cả rồi, con mình thì còn nhỏ, không biết gì cũng so sánh. Hồi xưa anh không học sinh học à, sao mà bờm thế”. Thế là dỗi “đàn ông có đẻ đâu mà anh biết”.

Ấy vậy mà anh thương con, ngồi ngắm con cả ngày, ngoại trừ khi con ị mới lảng đi chỗ khác. Nhưng thương cũng chưa đúng cách, thấy con ngủ là lại đánh thức “dậy chơi với bố”. Đến khi chơi được mươi phút con ị lại vứt đấy cho vợ, làm mình bù đầu mệt mỏi cả ngày. Đến lúc vợ mắng lại dỗi “Sao sinh xong em khó tính thế?”. Nói thật mà nhiều khi trông chồng còn mệt hơn cả trông con.

Mới đây anh đi ăn mừng lên chức bố về say ngà ngà, mình lại loay hoay tắm rửa giặt giũ dưới nhà nên chủ quan giao con cho chồng một lát. Nửa tiếng sau lên thì thấy chồng đã ngủ, lại còn dám mở điều hòa 22 độ, con trai nằm lạnh tím tái trong nôi.

Mình vừa khóc vừa thét gọi bố mẹ chồng bế con vào viện. Chồng mình lúc đó còn say nhưng nghe cả nhà bế con đi viện cũng tỉnh. Bị mẹ chồng mắng chửi thậm tệ là “Loại bố vô trách nhiệm”, còn mình thì thút thít “Con có mệnh hệ gì thì chúng ta chia tay”, thấy anh cúi đầu mắt đỏ hoe cũng tội.

Bùi ngùi khi trông thấy chồng lần đầu tiên bế con 2
Sau lần đó, bệnh sợ bế con của anh bỗng dưng khỏi hẳn, cũng không thấy ngại khi con ị hay thay tã, vợ động vào là gạt phắt “Để anh làm, con của anh cơ mà” (Ảnh minh họa)

Lúc vào viện, anh cứ đi tới đi lui không ngừng vò đầu bứt tai đầy ân hận. Bác sĩ bảo con mình không sao, nằm ủ ấm rồi vài ngày theo dõi thêm là được. Định báo với chồng cho anh đỡ lo thì mẹ chồng ngăn “Đừng nói gì cho nó biết sợ”.

Lúc bế con ra cả nhà vờ làm mặt căng thẳng, anh hốt hoảng lao đến giật con trên tay mình khóc lóc thảm thiết. Đó là lần đầu tiên anh bế con từ khi con ra đời. Tự dưng trông thấy cảnh đó cả nhà thấy cay nơi sống mũi, cho dù anh còn trẻ con ngu ngơ thì tình phụ tử cũng thật cao cả.

Sau lần đó, bệnh sợ bế con của anh bỗng dưng khỏi hẳn, cũng không thấy ngại khi con ị hay thay tã, vợ động vào là gạt phắt “Để anh làm, con của anh cơ mà”. Mẹ chồng nháy mắt “nó trưởng thành rồi”. Mình tạm thời tin là thế, dù sao cũng là bố trẻ con rồi. Không biết đây là họa hay là phúc hả mọi người?
Theo Thanh Thư / Trí Thức Trẻ

Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ vợ có tính ăn cắp vặt

(TUANHFAMILY)Đứng ngoài cửa, tôi nhìn thấy vợ cúi xuống lấy chiếc túi trong gậm giường ra, bỏ vào đó gói kẹo chocolate bé xíu trong túi áo. Sau đó cô ấy hất chiếc túi, khuôn mặt lộ vẻ thích thú. Có nằm mơ tôi không nghĩ vợ mình lại có tính ăn cắp vặt.

Vợ tôi là “con gái yêu” của một gia đình khá giả. Tính tình cô ấy rất phóng khoáng, từng du học 2 năm và làm nghề thiết kế thời trang.
Chúng tôi kết hôn được 1 năm nay, cả hai còn đang đầu tư cho sự nghiệp nên chưa có ý định có con. Tôi thừa nhận rất thích nhìn vợ ăn mặc trẻ trung, xinh đẹp, trang điểm quyến rũ gợi cảm. Khi cô ấy đi cùng tôi, bạn bè ai cũng ngưỡng mộ. Không chỉ xinh đẹp bên ngoài, cô ấy còn rất khéo léo, biết cách chiều chồng. Vì thế, tôi cũng bớt đi tiệc tùng để về nhà ăn cơm với vợ.
Vợ tôi chưa khi nào khiến tôi bực bội. Mỗi khi tôi tức giận vì công việc không xuôi, cô ấy lại pha một ly nước cam cho uống rồi an ủi động viên. Khi tôi căng thẳng không ngủ được, cô ấy lại xoa bóp đầu hoặc nói chuyện đến khi tôi có thể ngủ. Mỗi lần cô ấy đi công tác xa, tôi đều gọi điện nói chuyện đến khi nào bớt nhớ nhau mới tắt máy. Chính vì thế, khi biết vợ có tính ăn cắp vặt, ngoài choáng váng ra, tôi còn cảm thấy khá buồn cười.
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ vợ có tính ăn cắp vặt 1
Khi biết vợ có tính ăn cắp vặt, ngoài choáng váng ra, tôi còn cảm thấy khá buồn cười (Ảnh minh họa)

Chuyện là như thế này, có một lần mở tủ quần áo của vợ, tôi phát hiện ra trong đó có một cái túi vải được gói từ rất lâu rồi. Vì thỉnh thoảng tôi vẫn lấy quần áo cho vợ nên tôi biết chiếc túi đó có ở đó từ hồi mới cưới và ngày càng đầy. Lần này, đưa quần áo cho vợ trong phòng tắm xong, tôi quay lại đem túi đó mở ra xem.
Bên trong là đủ thứ linh tinh rẻ tiền. Nào là một vài chiếc cặp tóc, vài cái kẹo đã hết hạn sử dụng, một chiếc vòng tay mỹ ký, một chiếc cúc áo vest, một lọ sơn móng tay chưa mở… và vài thứ khác mà tôi cũng chẳng biết là gì.
Tôi thật sự tò mò không hiểu những thứ này sao lại nằm ở đây.Thậm chí tôi còn nghi ngờ đây có thể là “vật kỷ niệm” tình yêu thuở nào đó của vợ. Nhưng trong đó cũng có những thứ rất mới, ghi ngày sản xuất cách đây 6 tháng, tức là lúc đó chúng tôi đã cưới nhau rồi. Vì thế tôi không tin có ai đó lại tặng quà vợ tôi.
Chờ cô ấy tắm xong, tôi vừa cười vừa hỏi vợ đây là gì. Bỗng vợ tôi giật mình, cô ấy tái mặt xông lại vơ hết đồ cất vào túi, bỏ vào tủ rồi đóng lại. Sau đó cô ấy quay lại nhìn tôi mỉm cười nói đây toàn là đồ bỏ đi, cô ấy định khi nào có thời gian sẽ lọc ra cho cháu gái dưới quê.
Tưởng vợ sẽ tức giận vì tôi đã lục đồ riêng tư của cô ấy nên khi thấy vợ giải thích như vậy, tôi gật gù đứng lên ra khỏi phòng. Thậm chí, tôi nghĩ mình may mắn đã tránh được một phen giông tố. Nhưng như vậy không có nghĩa là tôi quên chuyện này. Vài hôm sau, chờ khi cô ấy đi làm, tôi lại tìm túi đồ đó để “nghiên cứu”, nhưng không tìm thấy trong tủ quần áo nữa. Có lẽ vợ tôi đã giấu ở đâu đó rồi.
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ vợ có tính ăn cắp vặt 2
Nhìn khuôn mặt vui vẻ đó, tôi không thể nào đứng ra vạch trần cô ấy được (Ảnh minh họa)
Lẳng lặng cho tới hai tuần sau, một chiều, tôi đón vợ trước cổng công ty. Vợ chồng tôi cùng nhau vào một siêu thị mua thực phẩm để nấu ăn tối. Đang xách giỏ đằng sau vợ thì tôi có điện thoại, đành phải đứng một góc ít người để nghe cho rõ. Đến khi đi tính tiền, tôi thấy khuôn mặt vợ rất căng thẳng. Nhưng khi qua khỏi cửa an ninh, cô ấy thở phù nhẹ nhõm. Chuyện này khiến tôi rất hiếu kỳ, không hiểu sao vợ lại có biểu hiện như vậy.
Trở về nhà, vợ bảo tôi đem túi thực phẩm vào nhà bếp trước, cô ấy đi thay quần áo. Sẵn lòng đa nghi, tôi im lặng đặt túi thực phẩm xuống nền nhà rồi lặng lẽ theo sau vợ. Đứng ngoài cửa, tôi nhìn thấy vợ cúi xuống lấy chiếc túi lần trước trong gầm giường ra, kéo khóa rồi lấy gói kẹo chocolate bé xíu trong túi áo bỏ vào. Sau đó cô ấy hất chiếc túi, khuôn mặt lộ vẻ thích thú, rồi mới vội cất chiếc túi vào gầm giường để đứng lên thay quần áo. Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ vợ mình lại có tính ăn cắp vặt.
Tôi quay ra phòng khách, cảm thấy khá choáng váng khi biết chính xác túi đồ đó là gì. Tôi nhớ vợ tôi không hề có sở thích ăn chocolate vì cô ấy sợ béo. Đồ trang sức trên người cô ấy không bằng vàng thì cũng là đá quý, có bao giờ cô ấy dùng mỹ ký đâu. Tôi biết vợ không hề dùng đến những thứ đã lấy. Và nhìn khuôn mặt vui vẻ đó, tôi không thể nào đứng ra vạch trần cô ấy được.
Trông theo vợ đứng trong bếp, vừa nấu cơm vừa khe khẽ ngâm nga hát, tôi thở dài nghĩ cách để cô ấy vẫn có được niềm vui ấy mà không để mất mặt nếu một ngày nào đó có người phát hiện ra. Tôi dự tính sẽ theo sát vợ trong những lần mua sắm và trả tiền mua lại những món đồ vợ đã ăn cắp. Không biết hành động đó có khiến vợ chồng tôi gặp rắc rối trong tương lai không?
Theo Giấu tên / MASK Online

Tôi là nàng dâu sướng như tiên vì được nhà chồng chiều chuộng

(TUANHFAMILY)Có nhà chồng như vậy nên bao nhiêu mệt mỏi khi phải xoay như chong chóng cưới gấp từ khi có bầu của mình cũng như tiêu tan hết.

Mình mới về làm dâu nhà chồng được chính thức 5 hôm nay, song mình thấy đi làm dâu như mình mà chẳng chút áp lực nào. Thậm chí, mình còn khá thoải mái và hạnh phúc với gia đình mới toanh của mình. Bởi vì mọi người đều rất yêu thương, tâm lý và quan tâm đến mình chẳng khác người thân trong gia đình đã từ lâu.

Khỏi phải nói trước khi làm đám cưới, mình và chồng đã lỡ có bầu. Khi mình có bầu trước 2 tháng, 2 gia đình mới biết và tổ chức đám cưới. Chính vì thế mình đã có 1 thời gian dài lo lắng vì chuyện “ăn cơm trước kẻng”. Mình chỉ sợ, khi có bầu trước, cả nhà chồng sẽ điều tiếng, bàn ra tán vào mà coi thường mình.

Thế nhưng lo lắng của mình tất cả đều thừa. Ngày biết tin có “2 vạch”, mình ngập ngừng thông báo cho chồng mình. Chồng mình chẳng 1 chút phân vân nào mà anh sung sướng quá hét ầm cả lên. Anh giục mình cưới khẩn trương còn kịp đi tuần trăng mật ở Vũng Tàu.

Tôi là nàng dâu sướng như tiên vì được nhà chồng chiều chuộng 1
Chồng mình chẳng 1 chút phân vân nào mà anh sung sướng quá hét ầm cả lên. Anh giục mình cưới khẩn trương còn kịp đi tuần trăng mật ở Vũng Tàu (Ảnh minh họa)

Rồi vài ngày sau, mặc kệ lời ngăn cản của mình, anh gọi điện thông báo cho bố mẹ chồng tương lai của mình. Bố mẹ chồng mình cũng đơn giản, thích chắc ăn nên đã gọi điện lại cho mình tỏ rõ thái độ mừng quýnh lên. Rồi bố mẹ chồng lại chủ động gọi điện cho bố mẹ mình. Cả 4 ông bà mừng không kể xiết, chẳng thấy ai có ý kiến gì ngoài nhanh chóng tổ chức cưới gấp cho 2 vợ chồng mình.

Thế là cả hai gia đình rối rít chung tay tổ chức lễ cưới cho 2 vợ chồng một cách rất hoàn hảo. Họ hàng 2 bên hôm cưới cứ chúc mừng vợ chồng nheo nhéo. Họ còn nói mừng vì bố mẹ chồng mình được cả trâu lẫn nghé, tha hồ chắc ăn không sợ điếc sợ nghễnh ngãng nữa. Bố mẹ chồng và vợ chồng mình cười toe toét, đến mỏi cả miệng.

Nhưng vì mới bầu bì được hơn 2 tháng mà mình thì nghén sớm nên dù cố gắng tiếp khách xong, mình cũng mệt bơ phờ. Đặc biệt, sau lúc cố toe toét cười tiếp khách, khi vừa bước vào phòng khách để trèo lên phòng thay đồ, vì nghén ngẩm sớm, vì mệt quá mình đã phun hết cả ra em gái chồng và mẹ chồng đang ngồi gần đó. Cả nhà lại vội xúm lại chăm sóc cô dâu bầu đang mặt xanh xao là mình.

Mình được dìu lên phòng và sau đó ngủ một giấc từ chiều đến tận gần 9 giờ tối mới tỉnh dậy. Lúc này, bố mẹ chồng và em chồng đang réo gọi mình xuống ăn uống dưới nhà không sợ cô dâu đói. Thậm chí, khi mình đang ngồi ăn, bố mẹ chồng mình năm nay đã 67 tuổi vẫn còn sang nhà hàng xóm chơi (nhà hàng xóm có vườn khế chua) và xin khế chua mang về cho con dâu mới ăn.

Khi về đến nhà, mẹ chồng mình cầm 1 túi khế nhỏ dúi vào tay dâu mới bảo: “Thấy thằng T bảo con nghén chỉ thích ăn khế chua. Bố mẹ sang nhà hàng xóm chơi và xin về cho con ăn cho đỡ nhạt miệng đây. Nhưng ăn vừa thôi nhé kẻo ăn chua nhiều cũng không tốt đâu”.

Tôi là nàng dâu sướng như tiên vì được nhà chồng chiều chuộng 2
Sau lúc cố toe toét cười tiếp khách, khi vừa bước vào phòng khách để trèo lên phòng thay đồ, vì nghén ngẩm sớm, vì mệt quá mình đã phun hết cả ra em gái chồng và mẹ chồng đang ngồi gần đó (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng tâm lý vậy còn bố chồng mình cũng không kém. Nhìn thấy từ lúc ông bà đi sang hàng xóm mà cơm canh vẫn còn nhiều, đoán là mình chẳng ăn được nên bố chồng còn bảo: “Nghén ngẩm ăn được tí xíu thế này thì làm sao đi trăng mật được. Cố ăn nhiều rồi mà vài bữa nữa đi không sẽ thiệt thòi lắm con ạ. Cả đời mới cưới có 1 lần thôi”.

Ngay hôm đầu tiên làm dâu nhà chồng mà mình đã cảm giác như đang được ở nhà với bố mẹ đẻ. Thật sự, mình thấy mình quá may mắn vì có bố mẹ chồng tâm lý, hiện đại không nói vào nói ra chuyện “đeo ba lô ngược” của con dâu mới cưới như nhiều bố mẹ chồng khác.

Có nhà chồng như vậy nên bao nhiêu mệt mỏi khi phải xoay như chong chóng cưới gấp từ khi có bầu của mình cũng như tiêu tan hết. Nhà chồng hồ hởi với tin này, bố mẹ chồng lại quan tâm đến mình nên cảm giác ngượng ngùng vì không được đường đường chính chính cho lắm trước đó của mình cũng tiêu tan. Cả nhà hãy cùng chung vui và chúc phúc cho vợ chồng mình nhé! Chúc các cô gái đều may mắn như mình khi yêu và khi lấy chồng.

Theo Hạnh Phúc / Trí Thức Trẻ

Bí ẩn những cuộc gọi lúc nửa đêm và chuyến công tác dài ngày của vợ

(Tuanhfamily)Sao vợ đi công tác xa dài ngày mà không nhớ chồng con, không có nhu cầu gọi điện về hỏi han xem 2 bố con tôi ở nhà thế nào? Sao những lúc tôi gọi điện vào những giờ không cố định hoặc nhắn tin cho vợ, vợ tôi đều có vẻ nghe ngập ngừng?

Chào tất cả các bạn!

Là đàn ông, tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại lên đây để tâm sự chuyện nhà mình. Nhưng đêm nay là đêm thứ 3 vợ tôi đi công tác không có nhà. Đây cũng là đêm thứ 3 tôi ôm con ngủ không có vợ bên cạnh mà lòng như lửa đốt.

Nằm không ngủ được, tôi cứ lo lắng có chuyện gì đó không hay sẽ xảy đến với vợ chồng tôi. Nhưng tôi chưa khẳng định được đó là chuyện gì. Trong khi còn tận 4 ngày 3 đêm nữa vợ tôi mới kết thúc chuyến công tác. Bởi thế, trước khi vợ tôi về nhà, tôi muốn các bạn hãy chỉ hướng cũng như bày đường đi nước bước cho tôi 1 lời khuyên cụ thể phải làm như thế nào?

Tôi và vợ cưới nhau đến nay đã được 4 năm. Tôi năm nay 33 tuổi, đang phụ trách kỹ thuật của một bưu điện ở trung tâm thành phố. Còn vợ tôi năm nay 31 tuổi và đã có 1 con gái 3 tuổi. Dù là gái một con nhưng phải công nhận rằng, nhìn bề ngoài vợ tôi rất tươi tắn và trẻ trung. Ai tiếp xúc với em cũng phải công nhận, em trẻ hơn tuổi thực của mình khoảng 5-6 tuổi.

Bí ẩn những cuộc gọi lúc nửa đêm và chuyến công tác dài ngày của vợ 1
Tôi cứ sợ em “say nắng” hay làm một việc gì đó “khuất tất” sau lưng tôi (Ảnh minh họa)

Vợ tôi làm ở một ngân hàng lớn. Lương tháng của em cũng rất khá. Bởi thế, vợ chồng tôi có thể nói rất có điều kiện về kinh tế. Chúng tôi có nhà, có xe, cuộc sống đủ đầy. Vợ chồng tôi cũng rất yêu thương nhau. Đặc biệt là tôi, tôi rất yêu thương vợ và con gái nhỏ của mình.

Suốt mấy năm qua, dù cả hai công việc bận rộn nhưng chúng tôi luôn biết sắp xếp để dành thời gian cho cuộc sống gia đình và chăm sóc con gái. Khác với tôi được nghỉ trọn vẹn sau khi kết thúc thời gian làm việc tại công sở, vợ tôi vẫn thường rất bận rộn. Em hay phải mang việc về nhà làm thêm. Hoặc vợ tôi thường phải nhận những cuộc gọi về công việc không mong muốn của sếp hay đồng nghiệp.

Mỗi khi nhận được những cuộc điện thoại về các công việc gấp, dù là gần nửa đêm, vợ tôi vẫn phải nghe. Song vợ tôi cũng rất minh bạch, công khai nghe máy trước mặt chồng. Sau đó, có hôm còn kể cho tôi nghe là người này người kia gọi điện để làm gấp việc này việc nọ. Thấy vợ vất vả như vậy, về nhà cũng không được nghỉ ngơi hoàn toàn, tôi thương vợ lắm. Nhiều lần tôi đề nghị vợ thay đổi công việc khác nhàn hơn nhưng vợ tôi không nghe. Cô ấy nói, cô ấy làm trong môi trường này quen rồi nên cũng không thấy mệt mỏi hay áp lực gì hết.

Nhưng khoảng vài tháng trở lại đây, tôi thấy hơi lo lắng khi vợ tôi đột nhiên thay đổi thói quen nghe điện thoại. Nửa đêm có cuộc gọi tới máy của vợ, vợ không còn nghe trước mặt tôi nữa. Ngược lại, không biết có việc gì quan trọng hay bí mật mà em thường chạy ra ban công nghe máy.

Tôi hỏi em theo thói quen đó là ai gọi thì em bảo đó là sếp của em. Sếp gọi em để giao việc gấp, nhắc việc hay đốc thúc công việc. Vợ nói tôi cũng chỉ biết nghe vậy dù tôi cũng thấy hơi lạ với việc này. Quả thực, tôi chưa dám nghi ngờ gì vợ hết vì vẫn rất tin tưởng em.

Cho tới lần vợ tôi đi công tác 7 ngày như lần này thì không hiểu sao nỗi nghi ngờ vợ trong tôi ngày một lớn hơn. Nếu trước đây, mỗi lần đi công tác em thường báo trước cho tôi biết vài ngày hoặc hàng tuần thì lần này em đi công tác 7 ngày đột xuất. Em nói vì đột xuất nên em cũng chỉ biết trước 1 ngày và em về báo cho tôi.

Vì lần này em đi công tác đột xuất, lại đi xa Hà Nội nên tôi cũng hơi nghi ngờ. Song tôi đã lén hỏi mấy người đồng nghiệp của vợ thì mọi người cũng bảo đúng như vậy. Tôi còn được biết thêm, lần này em đi công tác cùng một nhóm người nữa, trong đó có cả sếp hay gọi điện cho em cũng đi cùng.

Những lần khác, vợ tôi đi công tác thì chỉ mong chồng gọi điện thoại. Mà tôi có gọi thì chẳng bao giờ quá 2 lần là vợ đã nghe máy. Đằng này, dù biết vợ chồng cần phải tin tưởng nhau nhưng có hôm tôi gọi cho vợ, không biết vợ bận nhiều việc hay sao mà em không nghe máy. Tôi phải gọi 3,4 cuộc liền mới thấy em trả lời. Có hôm, nhớ vợ, tôi gọi cho vợ vào lúc nửa đêm, vợ cũng không nghe máy luôn. Sáng sớm ra vợ tôi gọi lại bảo cô ấy ngủ quên vì mệt quá.

Tôi biết, đi công tác là phải làm việc với đối tác, em phải tiếp khách, gặp gỡ khách hàng là chuyện thường. Nhưng sao tôi cứ thấy lo lo. Tôi cứ sợ em “say nắng” hay làm một việc gì đó “khuất tất” sau lưng tôi. Càng không ngủ được, ngồi liên kết với những cuộc gọi đột xuất lúc nửa đêm của vợ dạo gần đây với chuyến đi công tác dài ngày lần này mà tôi lòng như lửa đốt.

Bởi cứ cho là có việc đột xuất đi nữa nhưng tôi nghĩ, không có cuộc gọi công việc nào mà vợ tôi phải ra ban công nghe cả. Nếu chuyện không có gì, chỉ là chuyện công việc thì có thể vợ nghe ngay trước mặt chồng cũng được. Trước nay cô ấy vẫn chẳng thường xuyên nghe điện thoại trước mặt chồng được đấy sao?

Bí ẩn những cuộc gọi lúc nửa đêm và chuyến công tác dài ngày của vợ 2
Còn tận 3 đêm nữa vợ tôi mới về nhà. Tôi đang nghĩ sẽ cố đợi lần đi công tác tới của vợ, tôi sẽ xin nghỉ làm vài ngày để đi theo dõi vợ xem sao (Ảnh minh họa)

Điều tôi lăn tăn hơn là sao vợ đi công tác xa dài ngày mà không nhớ chồng con, không có nhu cầu gọi điện về hỏi han xem 2 bố con tôi ở nhà thế nào? Sao những lúc tôi gọi điện vào những giờ không cố định hoặc nhắn tin cho vợ, vợ tôi đều có vẻ nghe ngập ngừng hoặc nhắn tin hờ hững thế?

Tôi càng nghĩ thì càng sợ vợ có vấn đề quá. Tôi có nên theo dõi hay tự điều tra vợ một cách cẩn thận, bí mật không? Tôi rất lo và khó chịu khi chưa biết rõ ngọn ngành. Nhưng tôi cũng sợ nếu theo dõi mà để lại sơ hở gì, vợ tôi biết mà cô ấy không làm điều mờ ám sẽ giận tôi lắm.

Còn tận 3 đêm nữa vợ tôi mới về nhà. Tôi đang nghĩ sẽ cố đợi lần đi công tác tới của vợ, tôi sẽ xin nghỉ làm vài ngày để đi theo dõi vợ xem sao. Tôi đang hi vọng, không có chuyện như tôi đang lo lắng. Còn mọi người có thấy chuyện của vợ tôi có gì không bình thường hay do tôi đa nghi và quá yêu vợ nên mới nghi ngờ em như thế?
Theo Thành / MASK Online

Hễ thấy tôi biến sắc mặt, chồng lại cười khì khì bào chữa

(Tuanhfamily)Không hôm nào là tôi không bực bội vì chồng. Nhưng cứ hễ thấy tôi biến sắc mặt, chồng tôi lại cười khì khì bào chữa hoặc làm lành ngay lập tức khiến tôi chẳng nói được gì.

Hồi yêu nhau, tôi chỉ thấy anh là một người bảnh bao, quần áo là lượt sạch sẽ. Mỗi lần đến nhà tôi là chăm chút đỡ đần, khi thì theo bố tôi cắt tỉa cây cảnh, lúc lại đòi ngồi xuống nhặt rau giúp mẹ tôi. Anh còn tỉ tê nói sau này hai đứa lấy nhau, anh sẽ không để tôi khổ, để tôi cằn nhằn hay kêu ca điều gì về anh.
Tin lời anh nói, tôi cảm thấy mừng rơn vì kiếm được một người yêu am hiểu tâm lý với phụ nữ. Tôi không phải là một người lười biếng nhưng phụ nữ ai chẳng thích được chồng giúp đỡ việc nhà, dù chỉ là trải cái ga giường hoặc vứt quần áo vào máy giặt. Nhìn biểu hiện của anh lăng xăng ở trước mặt bố mẹ tôi, tôi thấy rất an tâm.
Bố mẹ tôi cũng rất quý anh. Từ ngày ông bà đồng ý cho hai đứa qua lại, anh trở thành “khách quen”. Một năm sau, khi ổn định được công việc và nhà cửa, chúng tôi làm đám cưới.
Nhưng chỉ một tuần sau cưới, tôi đã được chứng kiến một sự đổi thay chóng mặt của chồng. Từ một quý ông sạch sẽ bảnh bao thành một người chồng siêu đoảng, siêu bẩn và hoang phí.
Hễ thấy tôi biến sắc mặt, chồng lại cười khì khì bào chữa 1
Tôi ngán ngẩm bảo “Sao hồi yêu nhau anh chỉnh chu chịu khó lắm mà. Tôi đúng là có mắt như mù”. Anh cười nói “Không làm như thế, sao lừa được em” (Ảnh minh họa)

Chồng tôi đoảng đến mức mỗi khi tôi phải tăng ca, tôi thường phải nhắn tin bảo anh ăn tạm gì đấy. Khi về thì lấy bàn ăn bừa bộn, nào bát tô, đĩa úp, mì tôm sợi ngắn sợi dài rơi trên mặt bàn. Bản thân anh thì nằm gác đầu trên sô pha xem bóng đá.
Vừa thấy tôi bước vào phòng khách, anh đã bật dậy cười tủi thân: “Vợ ơi, vắng vợ một ngày mà anh suýt chết đói. Sao mì tôm anh nấu không ngon bằng em làm nhỉ?”. Nhìn thấy anh áo sơ mi nhăn nheo, mặt méo xệch vì đói, tôi đành thở dài quay người vào bếp lục tủ lạnh lấy đồ làm cho anh ít cơm rang.
Chồng chạy theo tôi vào bếp, ngồi trên ghế nhìn tôi bận rộn. Tôi bảo anh “Sao anh còn ngồi đó, mau dọn lại bàn ăn đi”. Anh gật gật gù gù đứng lên thu lại bát đĩa bưng ra bồn rửa. Nhưng nước mì sóng sánh văng đầy xuống sàn nhà. Dưới ánh mắt giận dữ trợn trừng của tôi, anh vội cầm ngay cái tạp dề vắt trên ghế để lau sàn.
Đến nước này thì tôi không nhịn được nữa. Tôi đang định xả cơn giận thì anh đã cúi gằm mặt đem tạp dề vứt vào máy giặt, rồi bật máy. Tôi sực nhớ trong máy giặt còn chiếc áo khoác dạ lúc sáng tôi bỏ vào chưa kịp giặt. Tôi lao vào tắt máy, hỏi anh không nhìn thấy chiếc áo của tôi còn trong đó sao? Anh bảo, có sao đâu, đằng nào chẳng cho xà phòng vào giặt sạch.
Nói nhiều nữa cũng bằng thừa, tôi quay lại bếp lấy cơm cho anh. Chồng tôi dường như quên béng chuyện vừa xong, reo lên: “Thơm quá vợ ơi, anh đói đến mức bụng dính vào lưng rồi, may mà có vợ”. Sau đó anh ngồi xuống ăn một mạch hết đĩa cơm đầy. Xong anh vỗ bụng bảo, vợ để đấy lát anh rửa bát đĩa cho. Nhưng người anh đã trườn xuống nằm trên 2 chiếc ghế dưới bàn ăn.
Cảnh ăn xong lại nằm này khiến tôi rất phản cảm. Tôi chẹp miệng đang định nói thì anh lại cười bảo, một lát thôi mà, anh ăn no quá không đứng được, tại vợ nấu ăn ngon quá.
Hễ thấy tôi biến sắc mặt, chồng lại cười khì khì bào chữa 2
Mặc dù rất bực bội với những tính khí này của anh, nhưng tôi thừa nhận là mình không hề ghét anh, cũng không có cảm giác muốn bỏ anh. (Ảnh minh họa)

Hóa ra tất cả là tại tôi. Những ngày tiếp theo, không hôm nào là tôi không bực bội vì anh. Nhưng cứ hễ thấy tôi biến sắc mặt, chồng tôi lại cười khì khì bào chữa hoặc làm lành ngay lập tức khiến tôi chẳng nói được gì.
Vào mùa đông, tôi phát hiện ra anh cả tuần mới tắm một lần trong khi bình nước nóng luôn bật 24/7. Tôi chê anh bẩn, không cho anh đụng vào người. Anh bèn bày ra tư thế tủi thân nằm quay lưng về phía tôi ấm ức.
Tôi nghiến răng hỏi “Anh có phải đàn ông không vậy? Anh nhỏ tuổi lắm sao?”. Anh không quay lại mà nói “Anh có phải đàn ông hay không chẳng phải em rõ nhất sao? Tuổi của anh còn nhiều hơn em đấy”. Tôi phát điên lên hỏi “Thế anh làm trò gì đó hả? Còn không mau đi tắm? Anh định ở bẩn như thế nào đến bao giờ?”.
Chồng tôi vật vờ đứng dậy lê thân vào phòng tắm. Chỉ 5 phút sau, anh đã quấn khăn chạy ra kêu lạnh, giục tôi lấy quần áo cho anh mặc. Tôi bật dậy định lôi anh vào trong tắm lại thì anh đã hắt xì liền hai cái khiến tôi cũng cuống lên lấy áo vì sợ anh bị cảm.
Tôi ngán ngẩm bảo “Sao hồi yêu nhau anh chỉnh chu chịu khó lắm mà. Tôi đúng là có mắt như mù”. Anh cười nói “Không làm như thế, sao lừa được em”.
Đoảng là thế, bẩn là thế, nhưng anh lại không hề keo kiệt chút nào, còn có phần hoang phí là khác. Anh thường xuyên rủ rê tôi đi chơi ăn nhà hàng. Mới cưới, lại chưa có con nên anh nói “Vợ chồng phải thường xuyên đi ra ngoài hâm nóng tình cảm. Đến khi bận con rồi thì muốn đi dạo phố cũng khó”.
Vì thế, cách vài ngày anh lại đến công ty đón tôi rồi lang thang khắp nơi, vào nhà hàng hoặc tới trung tâm thương mại, siêu thị mua sắm. Anh chi tiêu rất bạo tay, không ngần ngại đưa tôi vào nhà hàng sang trọng ăn tối. Tôi bảo anh vào quán nào bình dân cũng được. Anh lắc đầu “Vợ yên tâm, anh vừa lĩnh lương, phải để vợ biết thế nào là cuộc sống của người có tiền chứ”.
Đi mua sắm thì anh cứ đẩy tôi vào cửa hàng thời trang, lấy vài bộ quần áo bảo tôi đi thử, bộ nào cũng khen đẹp và mua cho tôi. Trong khi đó, quần áo của tôi còn rất nhiều. Khi tôi tỏ ý không muốn mua thêm quần áo nữa là anh lại đưa đi mua giày dép, mua mỹ phẩm. Số tiền tiêu phí vào đó tôi tiếc lắm vì thực tế tôi không dùng đến nhiều như vậy.
Rồi thỉnh thoảng đi làm về, anh lại mua cho tôi bó hoa to đùng chẳng nhân dịp gì. Thậm chí anh còn mua một số đồ trang trí trong nhà rất đắt tiền mà không thiết thực. Chẳng hạn cái gạt tàn bằng sứ cao cấp đặt trên bàn trà phòng khách. Nhà có hai vợ chồng, anh thì không hút thuốc, mua gạt tàn làm gì? Khi tôi thắc mắc, anh còn chẹp miệng bảo tôi quê, nghĩ gì mà cạn, gạt tàn để trang trí chứ có phải để dùng đâu. Anh còn mua rất nhiều sách ảnh tạp chí đắt tiền của nước ngoài về bày biện trên giá sách cho đẹp, cho oai.
Mặc dù rất bực bội với những tính khí này của anh, nhưng tôi thừa nhận là mình không hề ghét anh, cũng không có cảm giác muốn bỏ chồng. Tuy nhiên, tôi sợ đến khi có con, tôi không thể chăm chút cho anh như vậy được nữa. Cũng không thể chẹp miệng cho qua sự hoang phí của anh như hiện tại. Có cách nào để chồng tôi tự suy ngẫm và thay đổi mà không làm anh khó chịu không? Thú thật là tôi rất sợ anh tủi thân.
Theo Thanh Uyên / Trí Thức Trẻ

Mình thấy thất vọng về chồng quá!

(TUANHFAMILY)Vì sao đằng sau sự quan tâm ấy của chồng là một trái tim trống rỗng như vậy? Bố vợ vừa mất, vậy mà anh vẫn có tâm trạng đi massage trong khách sạn cùng đồng nghiệp.

Trước nay mình luôn nghĩ mình có một người chồng hoàn hảo và biết cách cư xử lắm. Quả thật, mình chưa bao giờ buồn về cách ứng xử của chồng với vợ cũng như với nhà vợ. Cho đến khi có biến cố gia đình đầu tiên xảy ra thì mình thấy thất vọng và buồn về chồng quá.

Vợ chồng mình lấy nhau mới chỉ tròn năm. Chồng mình là người Sài Gòn còn mình là người Hà Nội. Vì thế, lấy chồng xong, mình phải khăn gói theo chồng về Nam sinh sống. Một năm rồi, do bận công việc và đang mang bầu khó khăn nên mình cũng chưa về quê thăm nhà được lấy 1 lần. Mọi liên lạc chủ yếu qua điện thoại. Hiện mình chỉ đang mang bầu tháng thứ 3. Song vì ốm nghén nặng, lại có tiền sử bị sảy thai trước đó do tử cung thấp nên mình được bác sĩ khuyến cáo phải tuyệt đối kiêng đi lại. Bởi thế, mình hầu như nằm ở nhà dưỡng thai và không vận động gì nhiều. Những ngày này mình chỉ có chồng sớm tối bên cạnh.

Mình thấy thất vọng về chồng quá! 1
Những ngày này mình chỉ có chồng sớm tối bên cạnh (Ảnh minh họa)

Hôm trước, khi gần sáng mình bất chợt nhận được cuộc điện thoại của người nhà báo tin bố mình mất. Ông ra đi đột ngột vì bị cảm giữa đêm chứ không do bệnh tật gì hết. Bố mình ra đi bất ngờ như vậy nên khỏi phải nói mình sốc và đau buồn thế nào. Mình muốn lao ngay ra ngoài ấy để nhìn mặt bố, tiễn đưa bố lần cuối.

Thế nhưng mình bất lực bởi không làm được vậy. Đang trong giai đoạn bầu bí bị bác sĩ khuyến cáo không được di chuyển nhiều và dài, vì thế chồng không cho phép mình về nhà giai đoạn này. Bởi thế, anh nhanh chóng một mình đặt vé máy bay cùng người thân nhà chồng bay ra Hà Nội để chịu tang bố vợ. Khi đã về lo đám tang và đưa bố vợ ra đồng xong, chồng mình vì xót ruột vợ ở nhà một mình nên cũng vội vã ra sân bay trở vào Sài Gòn sớm.

Vậy là 2 hôm sau đám tang bố vợ, chồng mình đã có mặt tại nhà. Anh lại bắt đầu chăm vợ ốm và lại bắt tay vào công việc ở công ty luôn. Thấy chồng vất vả như vậy, mình rất cảm động.

Hôm sau khi đi làm, dù bận rộn với 1 đống việc ở công ty, anh vẫn nhớ gọi điện về ngày vài cuộc để hỏi thăm và thúc giục vợ ăn uống. Mình cũng được biết, anh gọi điện cả về nhà vợ hỏi thăm mẹ vợ và động viên mẹ. Anh còn hứa khi nào mình sức khỏe ổn hơn, sẽ cho ra Hà Nội. Các anh chị đằng nhà vợ cũng gọi cho mình khen anh rất trọn đạo, trọn nghĩa.

Song chỉ sau 3 ngày bố vợ mất, khi đi làm chồng mình vẫn cùng các đồng nghiệp và đối tác vào khách sạn ăn uống rồi massage thư giãn. Mình biết điều này vì tối ấy khi về nhà, mình được chính chồng kể cho nghe.

Chỉ mới nghe chồng kể qua mà mình đã buồn và thất vọng về chồng quá. Sao chồng mình lại như người dưng và vô cảm đến thế với nỗi đau khổ, với mất mát của vợ và nhà vợ. Bố vợ mất anh cũng về để trọn đạo làm con, làm rể. Anh cũng quan tâm đến nhà vợ, mẹ vợ, đến vợ. Nhưng sao đằng sau sự quan tâm ấy của chồng là một trái tim trống rỗng thế sao?

Bằng chứng là chồng mình vẫn có tâm trạng tận hưởng cùng đồng nghiệp trong khách sạn. Anh không buồn vì bố vợ mất à? Mình cảm thấy sụp đổ và thất vọng về chồng quá. Trong khi mình còn bao nhiêu đau khổ, dằn vặt sau cái chết đột ngột của bố thì chồng mình lại vô tâm đến thế.

Mình thấy thất vọng về chồng quá! 2
Mấy hôm nay trong khi mình đang tự dằn vặt bản thân và ít nhiều vơi đi tình cảm tốt đẹp với chồng trước đó thì chồng vẫn tỏ vẻ rất bình thường. Anh vẫn chăm chút cho vợ và gọi điện hỏi thăm đằng ngoại (Ảnh minh họa)

Có phải vì bố chỉ là bố vợ của anh thôi không? Có phải bố mình ít có cơ hội gặp và nói chuyện trực tiếp với anh nên anh không thương, không rơi nước mắt hay có cảm xúc gì sao? Bố vợ vừa mất được 3 hôm thôi, sao chồng chẳng nghĩ cho vợ đã vội vàng đi “xả hơi” massage trong khách sạn? Anh để thời điểm khác cũng được mà, có nhất thiết phải đi như vậy không dù mình biết chồng vì công việc phải đi chăng nữa.

Mấy hôm nay trong khi mình đang tự dằn vặt bản thân và ít nhiều vơi đi tình cảm tốt đẹp với chồng trước đó thì chồng vẫn tỏ vẻ rất bình thường. Anh vẫn chăm chút cho vợ và gọi điện hỏi thăm đằng ngoại. Song mình thấy chồng làm vậy hình thức quá. Trọn nghĩa mà không thật sự thương tiếc như vậy để làm gì? Có phải bố mình mất thì mình thương chứ chồng thu xếp bay về như thế với ông là đã trọn nghĩa? Hay chồng mình đã vô tâm quá, chẳng biết buồn đau là gì?
Theo Hoài Thương / MASK Online

Mẹ vợ dọa dẫm yêu cầu chúng tôi ly hôn

(TUANHFAMILY)Mẹ vợ vừa gọi cho tôi, bảo trong vài ngày tới sẽ lên để bắt vợ tôi về nhà. Bà bảo sẽ bắt con gái đi phá thai và yêu cầu chúng tôi chấm dứt cuộc hôn nhân này. Bà bảo bà tuyệt tình tuyệt nghĩa như vậy vì bị chúng tôi lừa đến hai lần.

Vì sợ vợ lo lắng nên tôi vẫn cố sinh hoạt như bình thường nhưng trong lòng đã quẫn trí. Trên danh nghĩa chúng tôi đã là vợ chồng và cô ấy đang mang thai nhưng gia đình cô ấy không thừa nhận. Mẹ vợ là người phản đối dữ dội nhất.

Chúng tôi gặp nhau ở Sài Gòn. Mẹ cô ấy không thích tôi vì nhiều lẽ. Thứ nhất là vì nếu yêu và lấy tôi, cô ấy sẽ phải lấy chồng xa nhà. Thứ hai, vì hiện tại trong tay tôi vẫn chưa gây dựng được gì dù gia cảnh cũng không quá nghèo. Thứ ba, vợ tôi là con gái một. Do đó bà chỉ muốn cô ấy trở về quê, lấy một người chồng tốt để gần nhà.

Ngày đầu tiên về nhà vợ tương lai ra mắt, tôi bị bà tạt cả một gàu nước vào mặt vì “Mở miệng ra đã thấy ghét, ở đây đuổi đi không hết mày lại còn tha về nhà”. Lần gặp đầu tiên diễn ra trong vòng hai chục phút trong sự hoang mang lo lắng của hai đứa.

Mẹ vợ dọa dẫm yêu cầu chúng tôi ly hôn 1
Vì sợ vợ lo lắng nên tôi vẫn cố sinh hoạt như bình thường nhưng trong lòng đã quẫn trí (Ảnh minh họa)


Vợ tôi là người ngoan hiền đơn giản, cô ấy yêu tôi và rất đỗi hãnh diện vì tôi không ngại khó ngại khổ vì tương lai hai đứa. Đi làm về tôi còn làm việc nhà, cô ấy phụ cũng được mà ngồi chơi không tôi cũng vui. Mặc dù chưa cưới nhưng lương tiền tôi cô ấy cũng quản, tôi thì đơn giản “em thích mặc gì, ăn gì cứ mua, anh không tiếc”.

Hai năm yêu nhau, tôi chăm sóc cô ấy như đã là vợ mình. Tôi luôn ước mẹ vợ chịu khó lắng nghe để hiểu con người tôi một lần. Mặc dù ở xa lại chưa giàu nhưng tôi luôn những đức tính tốt của tôi sẽ bù đắp được.

Chính vợ tôi là người nảy ra ý định mang thai trước và bí mật đi đăng ký kết hôn để đặt mẹ cô ấy vào thế phải chấp nhận. Nhưng điều đó khó hơn chúng tôi tưởng. Khi cô ấy báo tin về mang thai, mẹ và hai anh vợ đã bắt xe lên Sài Gòn tìm chúng tôi để kéo cô ấy đi phá thai. Lúc đó chúng tôi phải dắt nhau trốn ở nhà bạn bè.

Chúng tôi không trốn được hai lần, khi bị mẹ vợ bắt được, tôi phải nhanh trí nói là chúng tôi đã lừa có thai để được cưới chứ thật ra chưa có. Vợ tôi bị kéo về nhưng cô ấy dọa là sẽ bị đền bù hàng trăm triệu tiền hợp đồng lao động nên được tha.

Riêng tôi thì bị hai anh vợ "cảnh cáo" cho một trận. Sức tôi có thể đánh lại nhưng tôi không dám né tránh một cú đấm nào. Lúc đó vợ tôi đang mang thai 9 tuần, tôi sợ cô ấy lâm vào cảnh khó xử nếu tôi và anh trai của cô ấy ẩu đả.

Đứa con trong bụng vừa là niềm hạnh phúc to lớn vừa khiến nỗi lo lắng của chúng tôi ngày một lớn dần lên. Vợ tôi không muốn con sinh ra mà không có giấy khai sinh ngay nên hai vợ chồng đã lén về quê cô ấy để làm thủ tục kết hôn.

Ban đầu chúng tôi đã định về quê tôi để đăng ký nhưng vì đường xa tôi sợ vợ mệt, đi xe chật chội lại ảnh hưởng đến em bé trong bụng. Chúng tôi ghé ủy ban mà không ghé nhà cô ấy vì sợ mọi người biết. Nhưng vùng quê ấy nhỏ hẹp, chuyện chúng tôi lén lút trở về bị lan truyền ngay đến tai gia đình vợ chỉ trong hai ngày.

Bây giờ tôi không khác gì ngồi trên đống lửa, vợ tôi chưa biết nhà cô ấy đã hay chuyện. Mẹ vợ vừa gọi cho tôi, bảo trong vài ngày tới sẽ lên để bắt vợ tôi về nhà. Bà bảo sẽ bắt con gái đi phá thai và yêu cầu chúng tôi chấm dứt cuộc hôn nhân này và khuyên tôi nên là người chủ động đưa ra quyết định đó. Bà bảo bà tuyệt tình tuyệt nghĩa như vậy vì bị chúng tôi lừa đến hai lần.

Còn anh trai vợ thì gọi điện cho tôi nói rằng, biết điều thì buông tha và ly dị với vợ tôi ngay lập tức. Nếu không khi anh ta và mẹ em lên túm cổ vợ tôi về sẽ xé hết sách vở, bằng cấp của vợ tôi. Bởi họ cho rằng, bao năm qua họ cho em ăn học nên có quyền làm vậy. Họ cũng đòi hết xe cộ, chứng minh thư, bằng tốt nghiệp đại học của vợ tôi và sẽ làm giấy từ cô ấy.

Mẹ vợ dọa dẫm yêu cầu chúng tôi ly hôn 2
Tôi có thể chịu khổ cả đời chứ không thể chịu được nỗi đau mất vợ con. Tôi càng không chịu được khi chứng kiến mỗi tối đi làm về, vợ tôi chỉ biết khóc sưng cả mắt (Ảnh minh họa)

Tôi biết, anh trai và mẹ em nói là sẽ làm thật. Tôi đã khóc và van lạy họ đừng làm thế với em thì họ không chịu và tắt máy. Vì thế, đây là lần hiếm hoi trong đời tôi thật sự lo sợ cho hạnh phúc của mình đến phát khóc. Một người đàn ông như tôi khi bị dồn đến đường cùng chỉ có thể bộc lộ sự yếu đuối như vậy. Tôi thật sự bất lực quá mọi người ơi.

Từ hôm qua đến nay tôi lo lắng nơm nớp không có tâm trạng làm gì được. Tôi giấu vợ xin nghỉ phép vài ngày để túc trực trước cửa cơ quan cô ấy vì sợ người nhà bất ngờ kéo lên. Nhìn vợ vô tư vui vẻ vì tờ hôn thú còn thơm mùi mực tôi càng quặn thắt.

Tôi có thể chịu khổ cả đời chứ không thể chịu được nỗi đau mất vợ con. Tôi càng không chịu được khi chứng kiến mỗi tối đi làm về, vợ tôi chỉ biết khóc sưng cả mắt vì khó xử đứng giữa 2 bên tình - hiếu. Tôi biết phải làm gì bây giờ?
Theo Tuấn Cường / MASK Online

Chồng từ chối gặp tôi dù anh sắp lìa xa cõi đời

(TUANHFAMILY)Một tuần sau đó, chồng tôi ngã bệnh anh phải nhập viện. Khi đau đớn nhất anh đã từ chối không muốn gặp tôi. Anh cũng không đồng ý để tôi chăm sóc anh.

Thực ra khi viết những dòng chữ này cảm xúc của tôi vô cùng lẫn lộn, mọi thứ xảy đến với tôi mới như chỉ ngày hôm qua thôi. Những điều tôi làm, thật sự khiến tôi xấu hổ, đau đớn vô cùng. Người ta nói đúng, khi hạnh phúc ở cạnh chúng ta không biết trân trọng… để rồi khi tất cả trôi qua ta mới hối tiếc.
Tôi và chồng cưới nhau được gần 30 năm nay, trong quãng thời gian đó có những buồn vui, hờn tủi. Có những lúc chán chường bởi anh quá hiền lành, không dứt khoát, anh lúc nào cũng sống cho mọi người mà không nghĩ cho bản thân mình.
Mọi người ạ! Tôi nói vậy cũng có lý do của mình. Nếu chỉ trong vài trang giấy tôi không thể nói hết được suy nghĩ của mình, nên tôi chỉ xin nói ngắn gọn thế này.
Vợ chồng tôi có 5 đứa con, hiện tại chúng đã khôn lớn. Hai đứa đầu hiện đang sống ở nước ngoài, còn đứa thứ 3 đang sống cùng gia đình chồng ở Thanh Hóa. Chúng tôi sống cùng đứa con trai đã có vợ và đứa con gái út. Vợ chồng tôi hiện đã về hưu, có cuộc sống khá dư giả do các con tôi vẫn gửi tiền về hỗ trợ bố mẹ hàng tháng.
Biết gia đình tôi có điều kiện, nên từ xưa anh em phía chồng tôi thường hay cậy nhờ, vay mướn. Tôi không tới mức ki bo không hỗ trợ anh em nhà chồng nhưng vì họ sống không sòng phẳng nên sau một vài lần, tôi rút kinh nghiệm nói là không có. Nhưng chồng tôi tính tình cả nể, thấy anh em khó khăn nên cứ áy náy. Thậm chí anh còn giấu tôi đem tiền cho em trai vay. Để rồi khi tôi phát hiện ra số tiền đã lên tới hàng trăm triệu đồng.
Hai vợ chồng tôi cuống cuồng đi đòi nợ, nhưng rồi cũng chỉ gom về được hơn nửa. Từ lần đó, chồng tôi cũng buồn, anh cũng nói rút kinh nghiệm nghe lời vợ, nhưng nói rồi lại đâu vào đấy khi anh em nhà anh cần, anh lại đau đầu suy nghĩ, bàn tính,...
Chồng từ chối gặp tôi dù anh sắp lìa xa cõi đời 1
Giờ sức khỏe của chồng tôi đang vô cùng nguy kịch, tôi rất muốn được tự tay chăm sóc cho anh, chuộc lại lỗi lầm. Nhưng anh nhất quyết không muốn nhìn mặt tôi, anh nói anh muốn ở với các con? (Ảnh minh họa)

Trong quan điểm nuôi dạy con của tôi và chồng cũng có nhiều điểm va chạm nhau. Đôi khi tôi muốn các con theo học ngành này, anh lại muốn hướng con đi ngành kia. Cãi nhau nhiều cũng đau đầu, cuối cùng vợ chồng tôi tôn trọng quyết định của chúng là học nghề và học tiếng rồi đi nước ngoài. Thế là hai đứa đầu đã có lựa chọn riêng của nó. Đứa thứ 3 thì nghe lời tôi học ngành sư phạm, hiện tại cháu đã có công việc ổn định. Đứa thứ 4 thì vâng lời bố theo học ngành y và cháu cũng đã thành công trong con đường sự nghiệp của mình.
Chồng tôi khép kín, không thích giao lưu bạn bè, anh hiện đã nghỉ hưu, chỉ quanh quẩn ở nhà trồng rau, thả gà. Xong việc anh nghỉ ngơi nằm xem ti vi, nghe đài. Còn tôi thì trái ngược, tôi thích văn nghệ đoàn thể, thích đi đây đi đó. Nhiều lần đi vận động mọi người ai cũng hào hứng, về nhìn chồng tôi đâm chán nản. Tôi cũng nói nhiều, nhưng anh nói “Ai thích thì cứ tham gia, anh chỉ muốn nghỉ ngơi thanh thản thôi”.
Đôi lần tôi mời chị em về nhà ăn cơm, anh vẫn tham gia nấu nướng, làm rất nhanh, ai cũng khen anh khéo tay, đảm đang. Nhưng chỉ mỗi nhược điểm là anh hiền, ít nói và không muốn giao tiếp với bạn của vợ.
Đến đây, mọi người đã có thể hình dung được sự trái ngược giữa vợ chồng tôi phải không ạ? Nhưng quả thật sống hơn nửa đời người, có 5 đứa con khôn lớn mà tôi đây vẫn chưa ngộ ra được giá trị hai chữ “hôn nhân”. Tôi kể thật lòng mọi người đừng “ném đá” tôi nhé!
Rồi chính cái tính cách phóng khoáng, ham giao lưu của tôi đã đẩy tôi vào một tình thế khó xử, một cuộc tình chớp nhoáng vụng trộm với một người bạn, người anh trong đội bóng chuyền của xã. Tới giờ tôi ân hận vô cùng.
Tôi từng giấu chồng, giấu con đi du lịch cùng người đàn ông đó 2 tuần. Với lý do đi cùng hội phụ nữ, nhưng thực ra chúng tôi đã tách riêng để đi với nhau. Trong khoảng 2 tuần đó, tôi đã có những trải nghiệm cực kỳ khác lạ. Khi tôi vui vẻ, tôi nào đâu hay chồng tôi đang âm thầm chiến đấu với căn bệnh ung thư dạ dày quái ác.
Khi người ta đồn ầm chuyện của chúng tôi, chồng tôi chỉ nói ngắn gọn: “Cả đời sống với nhau, có lẽ em chưa hiểu hết giá trị hai chữ hôn nhân. Em chê anh hiền lành, sống không quyết đoán. Nhưng em đã bao giờ đặt mình vào vị trí của anh trong vai trò người anh, người con cả. Hơn 30 năm nay, chúng ta cùng làm cùng lo cho những đứa con, có lúc hờn ghen cãi vã nhưng anh luôn trọng ý kiến của em. Nay em nói em có người khác, liệu em có hạnh phúc hơn, hay chỉ là cảm giác nhất thời? Các con sẽ nghĩ gì khi biết có người mẹ như em, chúng sẽ tự hào hay xấu hổ… Anh có giận, có ghen nhưng anh hỏi em, đã bao giờ em nghĩ tương lai của em và người đàn ông đó. Hai người liệu có vượt qua được rào cản xã hộ, có cùng nhau ghánh vác lo toan,...”.
Trước đó tôi đã rất sợ anh sẽ đánh tôi, nhưng rồi khi anh nói xong, anh im lặng ngồi xuống thở dài, tôi thật sự rất hối hận. Tôi đã già, đã đến cái tuổi làm bà thế mà còn làm ra chuyện xấu hổ như vậy?
Một tuần sau đó, chồng tôi ngã bệnh phải nhập viện. Khi đau đớn nhất anh đã từ chối không muốn gặp tôi. Anh cũng không đồng ý để tôi chăm sóc anh. Những ngày cả nhà vất vả túc trực là lúc tôi có thời gian suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Thực sự tôi vô cùng ân hận, tôi đã không thể nghĩ và nói thêm được lời nào.
Giờ sức khỏe của chồng tôi đang vô cùng nguy kịch, tôi rất muốn được tự tay chăm sóc cho anh, chuộc lại lỗi lầm. Nhưng anh nhất quyết không muốn nhìn mặt tôi, anh nói anh muốn ở với các con. Lời anh nói khiến tôi đau khổ vô cùng. Tôi biết phải làm sao đây mọi người ơi?
Giờ các con chúng nhìn tôi với ánh mắt trách móc, hờ hững, tôi thật sự chỉ muốn các con hiểu tôi đã ân hận, tôi suốt đời chỉ yêu mỗi mình chồng mà thôi, tất cả chỉ là lầm lỡ, nhất thời...
Theo ĐSPL

Tôi đang phải “chơi đòn” tâm lý nảy lửa với chồng cũ

(Tuanhfamily)Sau đó, cứ cách tháng tôi lại nhận được đồ chồng cũ tự đưa tới hoặc thuê người đưa tới. Điều đáng nói là anh ta mua toàn đồ cũ, từ quần áo cho tới nôi cũi… Sữa cũng thiếu một hộp so với quy định.

Tôi lấy chồng được 3 năm, cả hai đã có với nhau một cậu con trai. Cưới nhau về, hai đứa đều “vỡ mộng” với đối phương, lại thêm khó cân bằng công việc và chăm sóc con nên khi con được 1 tuổi, chúng tôi ly hôn. Vì căn nhà là tài sản của chồng nên con trai về sống với tôi ở nhà bà ngoại.
Tòa phân xử chồng tôi phải có trách nhiệm chu cấp cho con đến năm 18 tuổi, số tiền mỗi tháng là 2 triệu đồng. Số tiền này thực không là gì so với thu nhập của chồng tôi nên anh đồng ý. Anh còn tuyên bố rất to trước tòa rằng sẽ gửi trước một năm.
Sau ly hôn, tôi có một khoảng thời gian hụt hẫng. Nhưng nhờ sự động viên của bố mẹ đẻ, tôi cũng vực lại được tinh thần. Tôi không còn cảm thấy buồn bực hoặc tức giận khi nhìn những tấm ảnh của chồng cũ chụp thân mật với bạn gái mới của anh nữa. Anh khoe khoang trên trang cá nhân về những lần đi ăn nhà hàng, đi du lịch, đi chơi cùng bạn gái mới. Có vẻ anh “chịu chơi” và rất hào phóng.
Chuyện này chẳng có liên quan gì đến tôi nên tôi cũng không cảm thấy khó chịu. Nhưng việc bực mình là anh chưa hề đưa tiền phụ cấp nuôi con cho tôi như lời anh nói trước tòa. Hễ tôi gọi điện, nhắn tin tới giục là anh nói “Chờ tháng sau” hoặc “Vài ngày nữa” hoặc “Tôi đang đi du lịch, bao giờ về tôi gọi”. Tôi đành chờ đợi, nhưng hai tháng sau vẫn không thấy cuộc gọi nào từ chồng cũ.
Tôi đang phải “chơi đòn” tâm lý nảy lửa với chồng cũ 1
Cứ cách một tuần tôi lại nhắn tin “đòi” tiền nuôi con (Ảnh minh họa)

Tôi không dám than vãn với ai bởi sợ mang tiếng là xấu tính, ghen ghét khi thấy chồng có người mới. Thực tế thì một khi đã ly hôn, nghĩa là tình cảm rạn nứt, không thể hàn gắn.
Vậy thì tôi còn luyến tiếc cái gì mà ghen ghét? Nhất là sau khi ly hôn, chồng cũ luôn miệng giải thích tại tôi đanh đá, hay ghen vớ vẩn nên anh mới bỏ tôi.
Bạn bè và đồng nghiệp của anh nói đầy những lời chê bai tôi trên trang cá nhân của anh. Họ còn tag tôi vào để tôi biết anh đang hạnh phúc như thế nào sau ly hôn. Đáng ghét hơn cả, họ còn chụp được một kiểu ảnh tôi đang vô cùng luộm thuộm để so sánh với ảnh lịch sự bảnh trai của chồng cũ.
Tôi là người không thích đi giải thích, cũng không quan tâm tới dư luận nên tôi mặc kệ. Cứ cách một tuần tôi lại nhắn tin “đòi” tiền nuôi con. Kết quả, 4 tháng sau ly hôn, anh mới chính thức hẹn gặp tôi để đưa tiền.
Ngày gặp ở quán cà phê, anh ngồi vắt chân, dáng vẻ như thể tôi đến cầu xin anh. Tôi cũng không yếu thế, tôi trang điểm, đi làm lại tóc và mặc một chiếc váy nổi bật. Sau giây phút nhìn nhau như kẻ thù, anh rút ví ra lấy một cọc tiền 100 ngàn đồng đặt lên bàn rồi đẩy về phía tôi.
Tôi cũng không nói gì, cầm lên đếm tại chỗ. Đếm xong tôi nói với anh “Một triệu chín?”. Anh ta nhếch mép nói “Đếm lại đi, đừng có ăn gian”. Tôi đập thẳng tiền xuống bảo “Thích thì đi mà đếm lại. 4 tháng mà đưa được 1,9 triệu? Tôi nhớ anh tuyên bố đưa trước một năm đâu rồi?”.
Anh hừ một tiếng, rút ví ra lấy thêm một tờ 100 ngàn rồi nói: “Tôi vừa đi Vũng Tàu về, tiêu hết tiền rồi. Tháng sau lĩnh lương tôi đưa tiếp”. Tôi cũng không so đo gì nhiều, mở túi xách cất tiền vào ví. Bỗng nhiên anh cau mày nói tôi “Có chút tiền mà cô không có để nuôi con hả, suốt ngày chỉ biết đòi tiền thôi? Không nuôi được con thì đưa con cho tôi”. Tức quá tôi cũng đáp trả lại “Vậy 4 tháng qua anh nghĩ con anh sống bằng gì? Chờ được tiền anh đưa thì đã chết đói rồi”.
Tôi đang phải “chơi đòn” tâm lý nảy lửa với chồng cũ 2
Mỗi lần nhận đồ từ người được thuê mang đến, tôi đều trả lại (Ảnh minh họa)

Một tháng sau, theo lịch hẹn thì đến ngày anh phải đưa tiền phụ cấp cho tôi. Chờ cả một tuần liền cũng không thấy, tôi nhắn tin đến. Anh không trả lời nhưng chiều hôm đó, anh đùng đùng xách một túi sữa bột và bột ngũ cốc tới, nói là thăm con trai.
Đây là lần đầu tiên anh đến thăm con sau 5 tháng ly hôn. Trước đó anh còn mải mê vui vẻ với tình mới, quên luôn cả cậu con trai ruột của mình. Sau khi chơi với con xong, anh nói từ giờ sẽ cung cấp sữa và vật dụng cho con, nhằm tránh số tiền anh đưa bị “sử dụng sai mục đích”. Tôi gật đầu nói được, rồi tôi ngồi soạn một danh sách những nhãn hàng mà con đang dùng và thứ đang thiếu.
Sau đó, cứ cách tháng tôi lại nhận được đồ chồng cũ tự đưa tới hoặc thuê người đưa tới. Điều đáng nói là anh mua toàn đồ cũ, từ quần áo cho tới nôi cũi… Sữa cũng thiếu một hộp so với quy định. Mỗi lần nhận đồ từ người được thuê mang đến, tôi đều trả lại. Tôi gọi điện cho anh nói việc này, anh nói đồ cũ vẫn tốt thì sao không dùng? Sữa thì anh đi hỏi rồi, trẻ 1 tuổi chỉ dùng hết 2 hộp 900g một tháng thôi. Nghe vậy, tôi biết đây có thể là chiêu trò của cô bạn gái mới cũng có thể là chủ ý của cả hai để bớt tốn kém.
Tôi phải làm gì để đòi lại được quyền lợi cho con trai tôi đây?

Theo Hoài Nhân / MASK Online

Cưới vợ về tôi mới biết mình bị lừa trắng trợn

(Tuanhfamily)Tôi mới kết hôn cách đây 3 tuần, nhưng cuộc hôn nhân đang trên đà tan vỡ vì cưới về tôi mới biết mình bị lừa trắng trợn.

Tôi quen vợ hiện tại của tôi (chắc chắn trong tháng sau sẽ là vợ cũ) cách đây nửa năm. Tôi làm nhân viên của một siêu thị điện máy, công việc chủ yếu là giao hàng và bảo hành tại nhà. Vợ tôi là nhân viên may của một cửa hàng mành rèm. Cô ấy sống gần chỗ trọ của tôi, ở cùng cô ấy là cô em gái đang học năm thứ 2 đại học. Mới đầu tôi quen em gái của vợ, em ấy là người rất vui tươi tinh nghịch.
Qua vài lần gặp gỡ, em ấy thường sang đi nhờ tôi một đoạn đường đến trường. Rồi trong những lần tán gẫu, tôi biết chị gái em đang làm ở cửa hàng rèm gần nhà, năm nay 24 tuổi, chưa có người yêu. Nghe được thông tin đó, cảm thấy phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ của mình, tôi trêu chọc bảo em ấy giới thiệu cho tôi.
Em ấy nói chị gái em nhút nhát lắm, chỉ biết đi làm và chăm sóc em gái thôi. Chị ấy sống dưới quê và năm ngoái mới lên thành phố tìm việc và ở cùng em để tiện bề chăm lo. Lúc đó, tôi nghĩ đây chính là người tôi cần và đang tìm kiếm một người chân chất, hiền lành, biết chăm sóc người khác. Vậy là tôi đòi xin em ấy số của chị gái, đồng thời hẹn em ấy hôm nào đó mời cả hai chị em đi ăn tối.
Những ngày sau đó, tôi lên kế hoạch tán tỉnh cô chị của em. Đúng như những gì em của cô ấy nói, em cũng ít nói. Trong những lần đi chơi đều là cô em lém lỉnh, láu cá nói tranh hết phần. Mỗi khi bị cô em gán ghép, cô chị ngượng ngùng ngước mắt lên định nói gì đó nhưng nhìn thấy tôi lại mím môi cúi đầu.
Tôi từng ảo tưởng lấy vợ như thế này về sẽ đỡ điếc tai, ít bị càm ràm, lại ngoan ngoãn nghe lời chồng. Vì thế, sau vài lần gặp gỡ, tôi chủ động nhắn tin hẹn hò riêng với cô ấy để “xúc tiến tình cảm”. Nhưng cô ấy không bao giờ chịu đi một mình với tôi. Tôi tưởng cô ấy thẹn thùng, lại có lòng phòng bị nên cũng không miễn cưỡng nữa.
Cưới vợ về tôi mới biết mình bị lừa trắng trợn 1
Trước khi cưới, tôi hăm hở về cuộc sống chung sau hôn lễ bao nhiêu thì đến khi cưới xong, tôi cảm thấy thất vọng, chán nản bấy nhiêu (Ảnh minh họa)

Từ đấy chúng tôi vẫn tiếp tục những cuộc hẹn 3 người. Em gái em cũng chưa bao giờ tạo điều kiện cho hai đứa tôi ngồi riêng. Thành ra, những gì về cô ấy đều do em gái nói. Mà tôi cũng dần quen với việc cô ấy chăm sóc mình. Từ khi tôi ngỏ lời thích cô ấy, muốn được theo đuổi, thỉnh thoảng cô em gái lại bưng sang cho tôi mấy món ăn chị gái nấu. Mà bên phòng họ có việc gì nặng, cần đến sức đàn ông là chạy sang nhờ tôi.
Tình cảm của ba người chúng tôi vô cùng tốt, thậm chí đến cái áo của tôi bị rách, cô ấy cũng khâu. Tôi phải thừa nhận mọi thứ về cô ấy đều khiến tôi hài lòng. Cô ấy nấu ăn ngon, rất hợp khẩu vị của tôi. Cô ấy khéo tay đến mức khi nhận về chiếc áo, tôi cũng không hề nhìn ra nó từng bị rách. Tôi rất thích nhìn cô ấy thẹn thùng, cúi gằm mặt xuống hoặc cười bẽn lẽn.
Vì thế tôi tính sớm cưới cô ấy làm vợ. Tôi gọi điện nói chuyện với bố mẹ đẻ. Mẹ tôi nói nếu tôi đã tìm hiểu kỹ càng rồi thì hẹn ngày, bố mẹ sẽ lên thành phố rồi xem mặt cô con dâu tương lai. Tối đó, tôi sang nói chuyện với hai chị em việc mẹ tôi muốn gặp cô ấy. Trong khi cô chị không nói gì thì cô em đã reo lên hoan hô, nói rằng muốn phó thác chị gái cô ấy cho tôi cả đời, bắt tôi hứa không được làm chị cô ấy khóc hay đau buồn.
Vì lúc đó đang yêu đương mù quáng nên cái gì tôi cũng gật hết. Vài ngày sau, đúng như kế hoạch, tôi đưa cô ấy đến gặp bố mẹ. Bố mẹ tôi có vẻ hài lòng với cô ấy, dù cô ấy vẫn thích cúi đầu khi nói chuyện và có vẻ khá căng thẳng hồi hộp nên đối đáp không được tự nhiên. Nhưng mẹ tôi khen cô ấy tính tình thật thà, đáng tin cậy. Nhưng khi tôi đưa cô ấy về rồi quay trở lại tìm mẹ tôi thì bà nói, sao bà cảm thấy cô ấy hơi chậm chạp và hỏi tôi xem đã tìm hiểu kỹ lưỡng chưa?
Tôi đáp đã quen biết và ở gần nhà chị em cô ấy 4 tháng trời rồi, sao lại không hiểu chứ. Thế là bố mẹ tôi ra về trong niềm vui sắp có con dâu. Sắp xếp xong bên phía gia đình cô ấy, chúng tôi lên kế hoạch làm đám cưới.
Cưới vợ về tôi mới biết mình bị lừa trắng trợn 2
Tôi cảm thấy áp lực khi sống với người vợ như vậy (Ảnh minh họa)

Cưới xong, chúng tôi chuyển về sống ở một căn hộ lớn hơn trước, cách cửa hàng cô ấy làm khá xa. Còn em gái cô ấy thì chuyển về ký túc xá của trường. Trước khi cưới, tôi hăm hở về cuộc sống chung bao nhiêu thì đến khi cưới xong, tôi cảm thấy thất vọng, chán nản bấy nhiêu.
Ức chế hơn cả là cưới về tôi mới biết hóa ra tôi bị lừa trắng trợn. Không phải vợ tôi ít nói hiền lành gì mà là cô ấy vốn dĩ đã bị thần kinh không bình thường. Cô ấy gặp cản trở về ngôn ngữ, nói có lúc ổn định, câu nào ra câu nấy nhưng có lúc chậm và bị lắp. Ban đêm, cô ấy còn ngồi ngẩn người trên giường cho tới khi tôi tắt đèn đòi đi ngủ, cô ấy mới chịu nằm xuống. Bất kỳ việc gì, tôi cũng phải bảo ban cô ấy từ đầu đến cuối mới xong.
Những việc vặt trong nhà cô ấy làm khá tốt (vì chắc đã quen) nhưng gần gũi chồng thì không biết một chút gì khiến tôi vô cùng bực bội. Ngoài ra, đôi lúc những lời tôi nói, cô ấy không hiểu gì hết. Khi tôi mắng thì cô ấy vẫn vui vẻ nhe răng cười, thậm chí còn rót nước cho tôi uống. Đến tiếng đồng hồ sau lúc này cô ấy mới hiểu vừa rồi bị chồng mắng, liền bỏ lên giường nằm khóc đến sưng húp hai mắt. Tôi nổi nóng thì cô ấy chạy vào nhốt mình trong tủ quần áo tới khi nào không nghe thấy tiếng động nữa mới ra ngoài. Tôi cảm thấy áp lực khi sống với người vợ như vậy.
Tôi đang tính xem có cách nào để ly hôn mà không làm hai bên gia đình xấu hổ và thông cảm. Vì dù sao tôi cũng đã từng hứa trước mặt hai bên gia đình sẽ không bạc đãi cô ấy. Chứ còn cứ nằng nặc đòi ly dị thì tôi không làm thằng Sở khanh được. Mong mọi người cho lời khuyên tốt nhất.

Theo Trường Bình / MASK Online

Phẫn nộ khi vợ có ý muốn đưa bố tôi vào viện dưỡng lão

(Tuanhfamily)Trong khi tôi đang nằng nặc phản đối dự định vào viện dưỡng lão của bố thì vợ tôi lại ủng hộ ông. Chẳng suy nghĩ gì, cô ấy nói một câu xanh rờn: “Anh để bố làm những gì bố muốn đi. Em nghĩ ông vào đấy cũng được vì sẽ được chăm sóc tốt hơn”.

Tôi năm nay 43 tuổi và đã lập gia đình được 14 năm nay. Vợ chồng tôi cũng có với nhau 2 mặt con (1 trai và 1 gái). Hơn chục năm nay, vợ chồng tôi sống cùng một nhà với bố mẹ tôi.

Khi lấy tôi cũng đồng nghĩa với việc vợ tôi phải chấp nhận cảnh làm dâu xa nhà gần trăm cây số. Nhưng bố mẹ tôi là người khá hiền lành và tâm lý nên giữa con dâu và họ cũng chưa từng xảy ra xích mích lớn với nhau. Ngược lại, mẹ tôi thoải mái và thẳng thắn với con dâu. Có gì không nên không phải hay không vừa ý, bà cũng thường góp ý luôn với vợ tôi. Khi đã nói xong, bà cũng chẳng để bụng bất cứ chuyện gì. Bố tôi thì càng không bao giờ để ý hay soi mói con dâu. Ông để chúng tôi tự do làm những điều các con muốn.

7 năm sau khi chúng tôi kết hôn thì mẹ tôi cũng đột ngột qua đời sau một cơn tai biến. Từ ngày mẹ tôi mất, mọi gánh nặng về những việc lặt vặt trong gia đình dồn hết vào vai vợ tôi. Nhưng vợ tôi cũng là người hiếu nghĩa, chịu thương chịu khó. Bởi vậy em chưa bao giờ kêu ca hay tỏ ra chán nản. Biết trách nhiệm của mình và thương vợ nên tôi cũng hay giúp đỡ vợ chăm sóc con cái và việc nhà.

Phẫn nộ khi vợ có ý muốn đưa bố tôi vào viện dưỡng lão 1
Dù bận rộn nhiều việc, nhưng cô ấy vẫn cố gắng thu xếp đưa bố chồng đi khám. Sau đó, cô ấy còn mua thuốc thang và luôn nhắc nhở ông uống thuốc, ăn uống đúng giờ. (Ảnh minh họa)

Đặc biệt, mỗi khi bố tôi ốm đau, cô ấy vẫn rất quan tâm. Dù bận rộn nhiều việc, nhưng cô ấy vẫn cố gắng thu xếp đưa bố chồng đi khám. Sau đó, cô ấy còn mua thuốc thang và luôn nhắc nhở ông uống thuốc, ăn uống đúng giờ. Có những thời điểm thấy bố chồng xanh xao hơn, vợ tôi còn cầu kỳ mua thuốc Bắc và chủ động sáng dậy sớm sắc thuốc cho ông uống.
Cứ nghĩ cô ấy yêu thương bố chồng là vậy và thoải mái khi ở nhà chồng thì sẽ có tình cảm tốt đẹp với ông. Nào ngờ, mới đây, vợ làm tôi choáng váng khi đồng ý nhanh chóng với đề xuất mà bố tôi đưa ra trong buổi nói chuyện với 2 vợ chồng tôi mới đây.

Chuyện là bố chồng tôi năm nay đã 65 tuổi và sức khỏe của ông đã bắt đầu giảm sút. Từ ngày mẹ tôi mất, hàng ngày ở nhà không có bạn bè nên ông cũng rất buồn vì con cháu đều đi học đi làm hết. Thế nên hôm qua ngồi nói chuyện với vợ chồng tôi, ông thông báo dự định của mình rằng, vài năm nữa muốn vào viện dưỡng lão ở. Ông bảo ông sẽ thấy vui và thích vào đó hơn so với khi sống một mình ở nhà.

Bố tôi mới chỉ nói vậy, tôi là con trai nên một mực phản đối. Tôi muốn ông ở nhà để con cháu có điều kiện chăm sóc, báo hiếu ông bao năm qua. Tôi còn bảo ông vào viện dưỡng lão để muốn cho tôi mang tội bất hiếu sao? Nhưng ông nói, ông thích vào đó nên không có ai lên án và nguyền rủa các con của ông được. Hàng tuần, tôi vẫn có thể cho con cháu vào thăm ông cơ mà.

Trong khi tôi đang nằng nặc phản đối dự định vào viện dưỡng lão của bố thì vợ tôi lại ủng hộ ông. Chẳng suy nghĩ gì, cô ấy nói một câu xanh rờn: “Anh để bố làm những gì bố muốn đi. Em nghĩ ông vào đấy cũng được vì sẽ được chăm sóc tốt hơn”.

Rồi vợ phân tích cho tôi rằng, đưa cha mẹ vào nhà dưỡng lão không phải là xấu, là bất hiếu. Tôi và cô ấy hàng ngày đều phải đi làm và hơn nữa không có kinh nghiệm trong sóc người già một cách chuyên nghiệp. Vì thế, để ông vào đó tốt và yên tâm nhiều hơn. Ở đó, ông được chăm sóc một cách bài bản. Ông được sinh hoạt chung trong môi trường toàn người già cùng hoàn cảnh, tham gia các chương trình hoạt động trong phạm vi sức khỏe còn cho phép. Ăn uống thì theo chế độ tùy theo bệnh tình...

Phẫn nộ khi vợ có ý muốn đưa bố tôi vào viện dưỡng lão 2
Hôm qua ngồi nói chuyện với vợ chồng tôi, ông thông báo dự định của mình rằng, vài năm nữa muốn vào viện dưỡng lão ở (Ảnh minh họa)

Rồi vợ tôi còn quay sang tôi bảo, vào viện dưỡng lão là cách làm tích cực chứ không phải tiêu cực gì mà tôi phải la toáng lên. Cô ấy nói, sau này về già cũng sẽ bảo con cháu đưa cô ấy vào viện dưỡng lão. Và cô ấy sẽ phải cố gắng làm việc tích lũy tiền để vào nhà dưỡng lão khi tuổi cao sức yếu.

Nghe vợ nói những lời điên khùng, không biết phải trái, không biết trách nhiệm của người làm con mà tôi quá phẫn nộ. Tôi trừng mắt cấm vợ nói thêm nếu không tôi sẽ cho cô ấy mấy bạt tai để “hạ hỏa”. Tôi không sao tin được một người vợ tốt như vợ tôi lại có ý nghĩ thế. Hay là cô ấy sợ mấy năm nữa bố tôi già hơn sẽ có nhiều bệnh tật hơn. Và cô ấy không thể chăm sóc được bố chồng nên mới nói những lời phũ phàng không tình nghĩa gì như vậy.

Nếu vợ tôi thật như thế, tôi thà bỏ vợ chứ không bao giờ cho bố tôi làm vậy. Một người con dâu như vợ tôi thì có chấp nhận được không hả mọi người? Nếu người thân trong nhà tôi biết được chuyện này thì sẽ phản ứng dữ dội ra sao?

Theo Nguyễn Đình Tài / MASK Online